Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 186:2 Chị em song sinh
Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:43:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mãi đến khi Trương Diệm kéo Sở Kiều Kiều đẩy đến trước giường bệnh, Sở Kiều Kiều có lẽ cũng bị Sở Hoàn nằm trên giường bệnh doạ sợ rồi. Lúc này cô ta mới ngây ngốc không cử động mà nhìn ông ta. Cô ta cũng không giằng co, lôi kéo với Trương Diệm nữa mà chỉ nhìn Sở Hoàn ra sức lắc đầu, miệng không ngừng nói: “Sao lại, lại như vậy?”
Sở Hoàn ra hiệu cho Trương Diệm lại gần. Tai của Trương Diệm kề bên miệng ông ta. Sau khi Sở Hoàn nói mấy câu thì Trương Diệm để cho toàn bộ nhân viên y tế đi ra ngoài hết, cả ông ấy cũng đi luôn. Trong căn phòng cấp cứu rộng lớn chỉ có An Noãn Noãn và Sở Kiều Kiều, còn có một Sở Hoàn cận kề cái chết.
Sở Hoàn cầm tay của hai người đặt lên nhau rồi nói: “Thần Thần, Kiều Kiều, ba không còn thời gian nữa rồi. La Tây không phải là mẹ ruột của Kiều Kiều. Hai người các con là chị em song sinh. Kiều Kiều lúc đó bị La Tây âm thầm đưa đi...”
An Noãn Noãn không có bất kỳ cảm xúc nhìn vào mắt của Sở Hoàn. Mà Sở Kiều Kiều lại dường như phát điên mà nhảy lên: “Không thể nào... Con không tin...”
An Noãn Noãn biết chuyện có một người chị em song sinh. Nhưng cũng là trước khi xảy ra chuyện ở vùng đất không người, cô lục ra được một vài bộ đồ và giày dép trẻ con trong nhà bà ngoại. Căn bản đều là có đôi có cặp. Lúc đó cô 10 tuổi rồi, đã hiểu chuyện rồi, bà ngoại mới nói cho cô biết.
Sau khi An Vũ Vy mang thai thì bác sĩ kiểm tra là bào thai song sinh. Cho nên bà ngoại làm cái gì cũng làm một cặp. Bà còn nói ông bà nhà họ Sở lúc đó phấn khích tới mức chỉ ước có thể bắt An Vũ Vy sinh ra luôn. Sau đó, mẹ cô thuận lợi sinh ra hai đứa con gái. An Noãn Noãn là chị, lớn hơn em gái 10 phút.
Nhưng ngày hôm sau lúc An Vũ Vy đã sinh xong hai đứa con gái thì ông bà nhà họ Sở đột nhiên đổ bệnh nhập viện. Bảo mẫu trong nhà không đủ. Hai người bạn tốt nhất của An Vũ Vy là La Tây và Lan Tịnh Di giúp chăm sóc bà ấy.
Trong ngày thứ ba, sáng sớm mới tỉnh dậy, Lan Tịnh Di và An Vũ Vy phát hiện một trong hai đứa bé trên giường đã tắt thở rồi.
Thật ra, đứa bé đã c.h.ế.t đó là La Tây bế ra từ nhà vệ sinh công cộng nữ để tráo đổi. Sở Kiều Kiều đã bị bà ta bế đi rồi.
Mấy đứa trẻ mới sinh đều hao hao nhau. Lúc đó cũng không tiên tiến như bây giờ. Trẻ con vừa sinh ra đã có ảnh chụp gì đó rồi. Đồ mặc trên người đứa bé đều là đồ mặc trước khi đi ngủ. Cho nên lúc đó, bọn họ đều im lặng trong đau thương, căn bản không điều tra kỹ càng.
Lúc đó, Lan Tịnh Di vẫn luôn nghi ngờ La Tây có vấn đề. Dù sao thì Lan Tịnh Di là người phụ nữ có kiến thức lại có cùng sở thích với An Vũ Vy. La Tây chỉ là có quan hệ tốt với An Vũ Vy. Bà ta biết Lan Tịnh Di vẫn luôn xem thường kiểu người như bà ta. Cho nên bà ta gây chia rẽ mối quan hệ giữa An Vũ Vy và Lan Tịnh Di. Dù sao tối hôm đó là Lan Tịnh Di ở lại phòng bệnh cùng An Vũ Vy và đứa bé.
Khoảng thời gian đó An Vũ Vy dường như sụp đổ. Đại đa số là La Tây ở cạnh bà ấy, an ủi bà ấy. Mà người tự trách nhất là Lan Tịnh Di. Bà ấy cảm thấy bà ấy không trông chừng kỹ An Vũ Vy và đứa bé.
Sau đó, La Tây nói với An Vũ Vy bà ta có thai rồi. Người đàn ông đó là người đàn ông đã có gia đình rồi. Nhưng bọn họ vô cùng yêu nhau. Bà ta muốn đi tới một nơi khác một mình sinh con ra.
Sau đó, có được Sở Kiều Kiều cách Tiểu Noãn Noãn tám tháng tuổi.
Trong lúc An Vũ Vy mang thai, sinh con, La Tây quả thực có quyến rũ Sở Hoàn. Bà ta cũng bỏ thuốc rồi lên giường với ông ta. Cho nên khi bà ta bế một cô bé bụ bẫm xuất hiện trước mặt Sở Hoàn, ông ta không thể không tin. Cho dù ông ta âm thầm làm giám định DNA thì cũng không giả được.
Lúc Sở Kiều Kiều giãy dụa ra khỏi tay của Sở Hoàn thì ông ta đã ngừng thở rồi. Trong tay ông ta cầm hai sợi dây chuyền bạch kim màu tím giống y hệt nhau, bên trên dây chuyền còn khắc chữ nữa.
Một cái là “Thần” Sở Mộng Thần. Mà cái còn lại là “Dương” Sở Mộng Dương. Đây là cái tên mà ông cụ nhà họ Sở đã đặt cho cặp chị em song sinh lúc hai người vừa mới ra đời.
Chuong 187:1 Không rời không bỏ
Tiếng còi “Đinh đinh đinh” khẩn cấp vang lên sau lưng của Sở Hoàn, phòng cấp cứu bị người ta đẩy ra, nhiều người lập tức tràn vào, vây quanh giường bệnh của Sở Hoàn.
Hai mắt của An Noãn Noãn và Sở Kiều Kiều đều mở to, tay của các cô vẫn ở trong tay của Sở Hoàn, phía sau là âm thanh cấp cứu hỗn loạn của nhân viên y tế, hai người bọn họ dường như hoàn toàn không nghe được, An Noãn Noãn đang quỳ, Sở Kiều Kiều khom lưng nhìn chằm chằm ông ta, hai mắt Sở Hoàn vẫn không nhúc nhích mà nhìn hai cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1862-chi-em-song-sinh.html.]
Cố Bắc Thần bế An Noãn Noãn từ dưới đất lên: “Noãn Noãn, trước hết em để cho bác sĩ cấp cứu, chúng ta sẽ cố gắng hết sức.” Trong tay An Noãn Noãn nắm mặt dây chuyền có khắc chữ “Thần”.
Cẩm Phong kéo Sở Kiều Kiều, Sở Hoàn cũng buông tay cô ta ra, đồng thời một sợ dây chuyền rơi trên mặt đất, ở mép dây chuyền có khảm bạch kim màu tím sáng rực chói mắt.
Sở Kiều Kiều thấy nhân viên y tế muốn vội vàng chạy tới, cô đẩy Cẩm Phong ra rồi nhào tới, quỳ xuống đất nhặt mặt dây chuyền lên.
Sở Hoàn cấp cứu không thành công, bác sĩ thông báo thời gian ông ta tử vong, đắp vải trắng lên đưa qua nhà xác.
Quá trình này như chiếu một bộ phim hư ảo và diễn ra rất nhanh, An Noãn Noãn dựa vào Cố Bắc Thần, nhìn chằm chằm những người đó di chuyển ông ta, nhưng cô chỉ ngẩn ngơ như vậy, cô không khóc không nháo mà nhìn bọn họ bận rộn.
Cố Bắc Thần cũng không kéo cô đi, anh chỉ có thể cùng cô nhìn như vậy.
Người sụp đổ nhất là Sở Kiều Kiều, cô ấy nhìn Sở Hoàn bị đẩy vào nhà xác, cầm mặt dây chuyền bỏ chạy.
Khắp nơi trên đường phố đều là không khí lễ mừng ăn Tết, tuyết như lông ngỗng rơi xuống ngày càng dày, Sở Kiều Kiều cầm mặt dây chuyền không có mục đích chạy khắp nơi trong tuyết, mãi cho đến khi cô không cử động nữa, phía sau Cẩm Phong như một linh hồn theo đới, Anh ta chỉ có thể không nhanh không chậm đi theo cô.
Đồn cảnh sát.
Sở Kiều Kiều đã trở thành người Tuyết mà Cẩm Phong cũng không khá hơn chút nào.
Đây vốn là một năm thuận lợi, các chú công an cực khổ một năm nên ăn Tết thật tốt, nhưng hành động đột ngột vào tối hôm qua, xảy ra một chuyện kinh người như vậy, bây giờ ở đồn cảnh sát Hòa Bình đi làm không có gì khác biệt với ngày thường.
Sau khi những người khác phát hiện Sở kiều Kiều biến mất, Trương Diệm vội vàng nói với Cố Bắc Thần và Chúc Liệt: “Không được, tôi phải nhanh chóng đi đến đồn cảnh sát một chuyến, đoán chừng nhị tiểu thư đi đến đồn cảnh sát, dù sao cũng không thể cho cô ấy gặp phải La Tây.”
Đúng lúc, hiện nay La Tây ở trong giai đoạn tạm giam, chưa đầy 24 tiếng đồng hồ, cho nên Sở Kiều Kiều không thấy được bà ta.
Ba ngày sau, ông cụ của Sở gia trở lại Hải Thành sắp xếp hậu sự cho con trai, Sở gia đã muốn bị niêm phong.
Trương Diệm là thân tín của Sở Hoàn, Sở Hoàn và La Tây xảy ra tai nạn, có nghĩa là ông ta cũng không thể tránh được tình cảnh bị cơ quan chức năng điều tra, trước mắt đang ở trong giai đoạn hạn chế.
Mê Truyện Dịch
Trương Diệm vừa liên lạc Cẩm Phong để tìm kiếm Sở Kiều Kiều đang ở đâu, vừa nói với ông cụ Sở gia có muốn liên lạc với An Noãn Noãn và Cố gia hay không, dù sao người cuối cùng Sở hoàn nhìn thấy là hai chị em cô ấy.
Mùng bốn, An Noãn Noãn làm ổ trong căn hộ ở vịnh Ngân Hà, cô nhìn trần nhà đến ngây người, cô hoàn toàn không biết tiếp theo nên làm gì.
Cố Bắc Thần bận rộn công việc, chuyện Sở gia chấn động khắp cả nước, sự việc đâu phải ai cũng có thể tùy tiện nhúng tay.
Cho nên, cô xin Cố Bắc Thần lừa gạt người của Cố gia, cô theo anh đi quân đội, thật ra là một mình cô ngẩn người ở Ngân Hà.
Tám giờ tối, chuông cửa của căn nhà ở Ngân Hà vang lên, lúc này An Noãn Noãn mới chậm chạp mở màn hình điện tử ra, trên màn hình là mặt của Cố Bắc Thần.