Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 183:2 Cuộc sống hào môn thâm sâu như biển

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:43:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Dĩnh Đào đứng trên bậc thang của biệt thự nhà họ Cố vẫy tay với mọi người. Cô ta đặc biệt nhìn về phía ông nội: “Ông Cố, vào mùng năm, ông và ba con đều sẽ qua đây. Con phải tới sân bay đón bọn họ. Có lẽ con sẽ về nhà muộn chút.”

Ông cười rồi khoát tay: “Cái con bé này, chuyện gì cũng suy nghĩ chu đáo như vậy. Cái này không sao đâu. Lão Mạnh và Mạnh Hạo tiểu tử đó có thể tới thăm ta. Hiếm thấy như vậy còn nói cái gì muộn với không muộn chứ. Vậy...” Ông quay mặt nhìn về phía Cố Bắc Thần: “Bắc Thần, mùng năm ngày hôm đó, con sắp xếp chút thời gian. Sắp xếp phụ trách chuyện đi đón tư lệnh Mạnh và bộ trưởng Mạnh của các con. Người ta là từ nơi xa tới đây. Chúng ta là chủ nhà. Con và Noãn Noãn nên thể hiện sự tận tình của người chủ nhà.”

Ừm. Câu nói cuối cùng của ông khiến trong lòng An Noãn Noãn thoải mái hơn nhiều rồi. Người phụ nữ nào đó lập tức cong môi cười rồi nói: “Con biết rồi ông nội.” Đáp lại rất nhanh.

Mạnh Dĩnh Đào khinh thường nhìn An Noãn Noãn nhưng cũng không nói cái gì. Tầm mắt cô ta thu về. Sau khi tạm biệt mọi người, cô ta ngồi vào xe ra về.

Cuối cùng chỉ còn thừa lại người nhà họ Cố, Cố Bắc Thần nhìn về phía già trẻ trong nhà nói: “Ngày mai mùng một con đưa Noãn Noãn và An Dương tới căn cứ thăm hỏi quân binh. Mùng năm sẽ quay về. Kế hoạch của mọi người có gì tạm thời thay đổi thì trước đó thông báo cho con là được.”

Bà nội là người đầu tiên không bằng lòng, lầu bầu nói: “Mùng một hàng năm không phải là thăm hỏi thì cũng là đi thị sát công việc ở khắp nơi. Con có thể ở nhà nhiều hơn không? Nếu quả thực không được. Để Noãn Noãn và đứa trẻ này ở nhà là được rồi. Không dễ gì vui vẻ mà hai ngày cũng không được.”

Mê Truyện Dịch

Ông nội thân là quân nhân. Đương nhiên ông biết cháu trai tuổi còn trẻ mà làm tới được vị trí ngày hôm nay, ông chắc chắn có thể hiểu được áp lực trên vai anh. Giống như Cố Bắc Thần ở độ tuổi đó có thể làm người đứng đầu một quân đoàn. Toàn quân cũng chỉ có hai người như thế thôi.

Có quá nhiều người hâm mộ, ghen ghét mong anh ngã xuống từ vị trí đó. Nhưng thằng bé đó lại vì một người phụ nữ mà mấy ngày trước nhắc đến việc xuất ngũ. Điều này khiến ông phải mạnh mẽ đánh anh mấy cái. Việc anh bị ăn đòn chỉ là dạy bảo ngoài mặt thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1832-cuoc-song-hao-mon-tham-sau-nhu-bien.html.]

Ông biết đứa cháu nội này luôn luôn không chịu sự quản chế của người khác. Ông liền đồng ý với ý kiến của tư lệnh Mạnh đưa cháu gái của ông ấy tới quân khu Hải Thành tiếp tục cộng tác với Cố Bắc Thần. Ông không tin không trị nổi anh.

Tất cả mọi người trong nhà đều chờ ông mở miệng nói. Cố Trường Hà vô cùng uy phong nhìn qua An Noãn Noãn: “Vậy thì để Noãn Noãn đi theo cùng đi. Bây giờ sức khoẻ hồi phục lại không phải là quá tốt, chú ý an toàn là được. Tương lai của Noãn Noãn và Từ Phượng Chi không giống nhau. Bắc Thần là người đứng đầu một quân đoàn. Vậy thì bây giờ con bé chính là phu nhân quân đoàn trưởng rồi.”

Nói đến đây, Cố Trường Hà nhìn về phía An Noãn Noãn đấy ẩn ý sâu sắc: “Trước tiên, cháu phải học cách làm sao để làm một phu nhân quân đoàn trưởng đã. Tiếp đó, cháu mới là cháu dâu của nhà họ Cố. Cuối cùng cháu mới là công dân trong xã hội, có nghề nghiệp tự do. Mối quan hệ giữa vài người hỗ trợ lẫn nhau. Cháu chậm rãi cân nhắc là được.”

Chuyện liên quan đến An Noãn Noãn và nhà họ Sở và La Tây, là tối kỵ trong ngày hôm nay. Ai cũng không dám nhắc tới.

Lần đầu tiên An Noãn Noãn cảm thấy nhà họ Cố quả thực là danh bất hư truyền. Thảo nào lúc vừa mới bắt đầu, cô liền không cảm thấy Cố gia có chỗ nào khó nắm bắt như bên ngoài nói a.

Bây giờ cô mới cảm nhận được. Đó là do cô và nhà họ Cố đều chưa tiến lại gần nhau mà chỉ quanh quẩn ở biên giới của nhau thôi.

Hiện giờ mới hiểu được thế nào là bước chân vào hào môn thâm sâu tựa biển!

Loading...