Sau khi người hầu rời đi, An Noãn Noãn nhìn Cố Bắc Thần có vạch đen trên mặt: "Hai người quen nhau rất lâu rồi?"
Cố Bắc Thần gật đầu: "Ừhm. Trong trường quân sự, cô ta dưới anh hai khóa." Cố Bắc Thần vừa nói vừa cởi cúc quần áo của mình.
Câu trả lời có lệ như vậy, càng khiến An Noãn Noãn cảm thấy phát cáu, nhưng tình hình hiện tại của cô, nói chuyện cũng phải suy xét thật kĩ rồi mới có thể nói, cô cắn răng nhả ra một tiếng, “Ừ!"
Cố Bắc Thần cởi áo, vươn tay ra phía An Noãn Noãn: "Lại đây."
Cô buồn bực trừng mắt, phồng má lên, nhìn anh chằm chằm: “Để làm gì?” Bộ dạng rất cảnh giác.
“Đi tắm.” Cố Bắc Thần cứ như vậy tiếc chữ như vàng nói hai từ với cô.
An Noãn Noãn lập tức đỏ mặt: "Giữa ban ngày, anh ..."
Cố Bắc Thần nhếch miệng cười, tiến lại gần bóp má cô: "Uống chút canh đi, ăn chút gì đó cho đỡ đói bụng, anh đi xả nước cho em, gần đây ở bên kia em cũng chưa được ngâm nước nóng! Hử?"
Bệnh viện điều dưỡng nằm trong khu suối nước nóng, nhưng suối nước nóng ở đó đều ở ngoài trời nên chỉ có thể ngâm mình vào ban đêm, An Noãn Noãn có cả vết thương mới và cũ, ai dám để cô ấy ngâm mình trong suối nước nóng vào ban đêm, trước hết, Mạc Thành ghi chú không cho phép cô làm những việc này, vì vậy cô hầu như chỉ tắm trong nhà, phải nhờ người giúp đỡ.
Bây giờ trên người thực sự khó chịu!
An Noãn Noãn mặc dù biết mình bị kẻ xấu xa nào đó lợi dụng, nhưng trong lòng vẫn ấm áp, cố ý nhìn anh chằm chằm: "Đồ hỗn đản, ai cần anh xả nước, tốt hơn hãy đi chăm sóc em gái khóa dưới của anh đi. Haha. Còn dám nói từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ tiếp xúc với người con gái nào, dối trá."
Mê Truyện Dịch
Phụ nữ luôn là như vậy, đặc biệt là trước mặt người mình thích, chỉ cần họ thực sự thích đối phương thì sẽ không sợ anh ta, nếu không kia căn bản là không đến chuyện yêu hay là thích!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1812-yeu-anh-thi-se-khong-so-anh.html.]
Dù sao, sau khi cô không kiêng nể gì mà nói ra tất cả những điều bất mãn trong lòng ra như vậy, cô cảm thấy mình đã nói quá nhiều, nhưng khi phát hiện ra người nào đó thực sự đang nhìn mình cười, cô lại càng tức giận: "Cười cái gì mà cười? Vừa nhìn liền biết các người có gian tình, hừ."
An Noãn Noãn nói xong liền lấy một miếng điểm tâm nhét vào miệng, dùng sức nhai giống như đang cắn thịt của Cố Bắc Thần vậy!
Cố Bắc Thần cười vui vẻ, bóp mặt cô nói: “Tiểu oán phụ.” Nói xong, anh nhéo má cô vài cái, như hận không thể lấy xuống một miếng thịt trên mặt cô, nhưng dưới tay lại không sử dụng chút lực nào: “Chờ đấy, em, tốt lắm, anh sẽ từ từ chỉnh, c.h.ế.t em.” Nói xong, anh liền buông má cô ra, đi thẳng vào phòng tắm, rất nhanh trong phòng tắm liền truyền ra tiếng nước chảy.
An Noãn Noãn uống một nửa bát canh, cửa phòng tắm bị Cố Bắc Thần mở ra, anh vẫn mặc quần áo huấn luyện, bước tới bên An Noãn Noãn và nói: "Ăn no chưa?"
An Noãn Noãn lườm anh, lắc đầu một cái: "Chưa chưa chưa, vẫn chưa. Sao đã lâu như vậy rồi mà anh vẫn chưa tắm?"
Cố Bắc Thần trực tiếp cầm lấy bát súp, đưa lên miệng một ngụm rồi l.i.ế.m môi.
Đây là lần đầu tiên An Noãn Noãn nhìn thấy Cố Bắc Thần ăn uống một cách hoang dã như vậy, nhưng nhìn hành vi ăn uống ngang ngược, thô thiển như vậy trên người anh lại cảm thấy rất ngay thẳng, vừa vặn.
Ngay sau đó, cánh tay An Noãn Noãn đã bị Cố Bắc Thần kéo lên: "Chờ em tắm cùng."
“A!” An Noãn Noãn hét lên một tiếng, bĩu môi kêu lên: “Anh , anh ...”
Cố Bắc Thần trừng mắt nhìn cô: "Anh cái gì mà anh, anh có chuyện muốn nói với em, tiết kiệm thời gian, nhanh lên."
An Noãn Noãn bị Cố Bắc Thần ôm vào phòng tắm, đặt ở trên mép bồn tắm: "Ngồi đi, đừng dụ dỗ anh!"
An Noãn Noãn trợn tròn mắt: "Anh bị bệnh à? Có phải bị mối tình đầu kích thích nên đầu óc không bình thường không!"