Cố Bắc Thần nhìn lão phu nhân: "Ông nội, họ đang ở trong phòng khách?"
Lão phu nhân gật đầu: "Đúng vậy! Cùng ba cháu và một ít trưởng lão đang đánh cờ."
Sau khi An Noãn Noãn nghe Lão Phu Nhân nói vậy, An Noãn Noãn liếc nhìn Mạnh Dĩnh Đào, người phụ nữ này thực sự có một vị trí không tầm thường trong lòng người nhà họ Cố! Nếu không, khi lão gia tử cùng mọi người trò chuyện và chơi cờ, cô ta có thể tham gia sao?
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần kéo cổ tay An Noãn Noãn: "Đi qua bên đó chào hỏi xong hãy lên lầu."
Trên thực tế, phòng khách ngoài lão gia tử và Cỗ Vỹ Thành cũng chỉ có hai vị trưởng bối khác. An Noãn Noãn đương nhiên không quen biết bọn họ.
Sau khi cô chào lão gia tử và ba chồng xong, Cố Bắc Thần giới thiệu từng người một, An Noãn Noãn mới biết rằng họ đều là những nhân vật nổi tiếng trong quân đội.
Sau đó, lão gia tử nhìn về phía An Noãn Noãn: "Trở về thì cứ nghỉ ngơi cho tốt, không cần xen vào những người già như chúng tôi."
Ba chồng cũng rất khách sáo, nhưng trong lòng An Noãn Noãn vẫn thấy kỳ lạ, luôn cảm thấy có chút chuyện không giống như trước đây, lẽ nào cô thật sự đã làm gì sai sao?
Cách đây vài ngày, An Noãn Noãn cũng cùng với Vương Tranh nói về chuyện này, Vương Tranh nói rằng nhà họ Cố và nhà họ Sở bề ngoài không có gì liên quan đến nhau, nếu bỏ qua giới kinh doanh không nói đến, thì với hai giới chính trị và quân sự mà nói thì Cố gia và Sở gia có quá nhiều vướng mắc mà nhiều người không thể nhìn thấy được. Một khi động đến toàn bộ, làm không được tốt sẽ thua hết cả bàn cờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1811-yeu-anh-thi-se-khong-so-anh.html.]
Vương Tranh cũng phân tích vấn đề của hai gia đình với An Noãn Noãn, anh nói: “Chị dâu người xem đi, nếu chị và Cố soái không phải là vợ chồng, vậy thì địa vị không tương xứng cũng không có gì để bàn cả, nhưng nói đi cũng phải nói lại, cho dù hiện tại hai người là vợ chồng, nếu chị không phải là con gái của Thị trưởng Sở, đó cũng là một chuyện khác. Nhưng vấn đề là hai người đều không như vậy! Tuy rằng có một số chuyện không phải do chị và Cố soái tạo nên, nhưng nó chính là sự thật a. Ví dụ, chị chính là con gái của Sở Hoàn, còn Cố Soái là thái tử gia của nhà họ Cố, đây là sự thật không thể thay đổi. Vì vậy, trước khi làm một số việc, chị nhất định phải suy nghĩ thật kỹ về kết quả rồi mới có thể đưa ra quyết định. Những gia tộc này, mặt ngoài nhìn như không có quan hệ lợi ích gì liên quan đến nhau, nhưng vũng nước thâm sâu này, không đơn giản như những gì chị nghĩ, một con d.a.o là có thể giải quyết được vấn đề."
Lúc đó, An Noãn Noãn hỏi tại sao Cố Bắc Thần bị đánh, nhưng Vương Tranh không nói một lời, hỏi nhiều chuyện khác, anh ta cũng là có việc bàn giao cô cho Giang Tiểu Nguyệt, trực tiếp liền không gặp An Noãn Noãn.
Nghĩ đến điểm này, An Noãn Noãn nhìn lão gia tử, ba chồng và vài vị trưởng bối, sau khi lễ phép gật đầu cáo từ, cô chuẩn bị lên lầu.
Cố Bắc Thần cũng nói với các trưởng bối rằng anh sẽ lên lầu để thay quần áo, sau đó sẽ xuống nói chuyện với mọi người. Thật ra người mà có thể đến Cố gia vào ngày 30 tết, đó chắc chắn là những người thân tính, nếu không đâu!
Mấy năm nay An Noãn Noãn làm sao lại chưa thấy qua các mặt lớn của xã hội, những điểm này thì cô vẫn có thể nhìn ra được.
Thấy cháu dâu và cháu trai sắp lên lầu, lão phu nhân vội vàng nói với bà quản gia: "Chị Vương, cho người mang canh lên lầu cho Noãn Noãn và Bắc Thần."
An Noãn Noãn nhìn về phía lão phu nhân: "Bà nội, không cần! Chỉ là đi một đoàn đường ngắn thôi, cũng không đói bụng, lát nữa cháu sẽ cùng nhau ăn cơm."
Cố Bắc Thần nhíu mày và nói: "Đưa lên đây đi! Tôi đói bụng." Giọng điệu của anh rất khó chịu, mọi người trong gia đình họ Cố có thể thấy điều này.
Không chỉ có hai món súp mà còn có một vài đĩa đồ ăn nhẹ và trái cây được đưa lên lầu.