Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh tượng như vậy mới kéo Văn Tinh Tinh trong trạng thái chuyện không liên quan tới mình quay về. Cô ngẩng đầu ngây ngốc nhìn Mạc Thành Phi và Cố Bắc Thần hơi nhíu mày. Nhiệm vụ gì mà lại khó khăn như sinh ly tử biệt đến nơi vậy chứ?
Văn Tinh Tinh càng chưa thấy qua cảnh tượng này. Đây lại là cảnh nguyên bản trong tivi sao?
Cố Bắc Thần tiếp nhận di thư của Mạc Thành Phi. Hai người lại một lần nữa cùng cúi chào lẫn nhau. Mà máy bay trực thăng trên đỉnh đầu đã bay qua bay lại trên không trung của quảng trường viện điều dưỡng, thang dây đã từ từ hạ xuống.
Ánh mắt của Mạc Thành Phi hạ xuống khuôn mặt của Văn Tinh Tinh. Vẻ mặt đó của anh ta quá mức nghiêm túc, làm cho Văn Tinh Tinh sợ hãi không tự chủ mà lùi về phía sau một bước không dám mở mắt. Nhưng một giây sau, người đó đã đi đến trước mặt cô, ôm cô vào trong lòng, hai tay giữ chặt lấy khuôn mặt của cô, cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô.
Một loạt các động tác này của Mạc Thành Phi quá thực là rất nhanh, nhanh đến nỗi khiến Văn Tinh Tinh không kịp phản ứng lại. Cô cứ trừng mắt nhìn anh. Mãi đến khi trên máy bay trực thăng có người hét lên: “MẠC, THÀNH, PHI...” Anh mới mạnh mẽ cắn lên đôi môi mềm mại của cô, bỏ cô ra rồi quay người chạy nhanh tới chỗ máy bay trực thăng. Anh nhảy vọt người lên bắt lấy thang dây đang trôi nổi bên trên.
Tất cả mọi người đều hơi ngẩng đầu, cúi chào máy bay trực thăng càng lúc càng đi xa mãi cho tới khi chút ánh sáng biến mất trong bầu trời đêm.
Mê Truyện Dịch
Tất cả khôi phục lại sự yên bình. Văn Tinh Tinh vẫn còn đứng ở đó thẫn thờ. An Noãn Noãn đi qua, giơ tay khua khua trước mặt cô, yếu ớt nói: “Đừng nhìn nữa. Người cũng đi rồi.”
Lúc này, người phụ nữ nào đó mới thu hồi ánh mắt, trừng mắt với An Noãn Noãn nói: “Ai nhìn anh ta chứ? Mình đang ngắm phong cảnh.”
An Noãn Noãn: “...”
Vì nghĩ cho sức khoẻ của người nào đó, Cố Bối Bối bọn họ thuyết phục Cố Bắc Thần quay về nhà. Nhưng sao mà làm được!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1741-nguoi-phu-nu-dot-nhien-xong-vao-phong-benh.html.]
Người nào đó vô cùng đoan trang nói: “Vừa hay trong phòng bệnh của Noãn Noãn có hai chiếc giường. Anh nằm sấp một tối cũng được.”
Cố Bối Bối cũng hết cách với anh. Cô ấy nhìn qua An Noãn Noãn hy vọng cô nói một câu để anh trai rời khỏi. Dù sao anh trai cô ấy chỉ nghe lời cô mà thôi. Nhưng quỷ biết được, tối nay An Noãn Noãn không dè dặt chút nào. Vậy mà cô lại nói: “Không sao. Tôi thay mọi người trông chừng anh ấy cho. Sẽ không có chuyện gì đâu.”
Mọi người: “...”
Dưới sự giúp đỡ của Giang Tiểu Nguyệt, An Noãn Noãn đã tắm xong. Sau khi Cố Bắc Thần tự đi vào phòng tắm tắm rửa đơn giản đi ra ngoài thì trong tay đang cầm một chiếc khăn to lau tóc và mặt. Chiếc áo vải trên người hé mở. Máu thịt đằng sau lẫn lộn. Đằng trước thì vẫn rõ ràng như cũ. Cơ n.g.ự.c phập phồng mạnh mẽ.
An Noãn Noãn chỉ xuống mép giường, yếu ớt nói: “Anh ngồi xuống em lau tóc cho anh. Không phải là không thể đụng vào nước sao? Sao anh còn gội đầu?”
Cố Bắc Thần ngồi bên cạnh giường cô: “Không sao. Anh gội sơ qua thôi. Quả thực không dễ chịu.”
An Noãn Noãn quỳ trên giường lau tóc cho anh. Tay cô vô cùng mềm mại. “Sao ba lại đánh anh? Chắc chắn có liên quan đến chuyện của em.” Mặc dù cô đang hỏi anh nhưng trong lòng cô đã kết luận 100% là như vậy rồi. Yêu cầu nghiêm khắc của nhà họ Cố đối với Cố Bắc Thần không hề ít. Nhưng mà hung tàn như thế này. Nếu anh không phạm lỗi gì thái quá, bọn họ sao có thể ra tay tàn nhẫn như vậy? Dù sao theo cô thấy thì trên dưới nhà họ Cố đều xem anh như vinh quang cao nhất.
Cố Bắc Thần ấn tay cô: “Đã nói là không liên quan đến em rồi. Là chuyện công việc. Được rồi. Đừng nghĩ lung tung nữa.” Nói rồi, Cố Bắc Thần xoay người cầm lấy cái khăn trong tay An Noãn Noãn: “Anh ngủ cùng em.”
An Noãn Noãn nhíu mày: “Biết ngay các anh lừa em mà.” Dứt lời ánh mắt của cô chỉ sang cái giường bên cạnh: “Anh nằm sấp trên chiếc giường đó.”