Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 171:2 Vùng hoang vu, sao có thể như thế?

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:42:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Thành Phi cười trên nỗi đau của người khác, nhưng lời nói của anh rất lạnh nhạt: “Cậu còn không biết ông của cậu sao? Cậu thường xuyên dùng trêu chọc con gái nhà người ta còn chưa đủ, còn muốn tôi nghĩ cách cho cậu, cậu cố ý kể chuyện cười phải không! Cúp máy đi, được rồi.”

Mạc Thành Phi liếc nhìn Văn Tinh Tinh, anh nói với Liên Hạo giống như một người từng trải: “Cậu cũng đừng đối xử với Giang Nam như những người phụ nữ khác, tôi nói với cậu đều là sự thật, nếu không cậu sẽ biết hậu quả. Cúp đây.”

Hai lời nói kì lạ vừa rồi chẳng những làm Cố Bắc Thần kinh sợ, ngay cả Văn Tinh Tinh cũng bị kinh hãi!

Cô vẫn luôn ở bên cạnh nhìn Mạc Thành Phi nghiêm túc lái xe, trên mặt cô toàn là biểu cảm không thể tin được, lúc này, Văn Tinh Tinh không chỉ có biểu cảm bất ngờ vì lời nói của Mạc Thành Phi, cổ họng dường như ăn phải con ruồi chết, buồn nôn muốn ói nhưng lại không ói được.

Tại sao có thể như thế? Bọn họ thật là cầm thú?

Cô đương nhiên đã thấy Giang Nam rồi, ngày đó ở trong nhà An Noãn Noãn, cô còn nói chuyện vài câu với cô ấy ở trong phòng bếp, cô gái tốt nghiệp đại học B Tài chính ở Kinh Đô, vừa có tài vừa có sắc, tại sao hai người bọn họ có thể làm như thế này?

Mạc Thành Phi đương nhiên thấy biểu cảm như ăn phải con ruồi c.h.ế.t của Văn Tinh Tinh, không nhanh không chậm nói: “Tên Liên Hạo kia cũng có lúc ăn chơi, đi đâu cũng khoe khoang số mệnh tốt của Giang Nam, hiện tại cậu ta sắp có cuộc chiến lớn, bị ông cụ nhà cậu ta bắt lỗi, ha ha ~”

Hôm nay tâm trạng của Mạc Thành Phi dường như rất tốt, chỗ nào cũng có thể nghe được tiếng cười của anh.

Văn Tinh Tinh khinh thường người lớn tuổi nào đó: “Không phải Giang Nam là người yêu của anh sao?”

Lời này của cô tuyệt đối không có ý ghen nào, nhưng vào trong lỗ tai của Mạc Thành Phi thì không giống vậy.

Người nào đó giơ tay xoa chóp mũi: “Chúng tôi là cùng quê, thật ra coi như là quen biết nhưng không liên quan gì đến hai chữ người yêu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1712-vung-hoang-vu-sao-co-the-nhu-the.html.]

Văn Tinh Tinh bĩu môi, còn nói không liên quan, ánh mắt của Giang Nam không phải là quá rõ ràng sao?

Nhưng mà, hôm nay Văn Tinh Tinh không muốn trêu chọc Mạc Thành Phi, cũng không muốn để cho tâm trạng của mình không tốt, mặc kệ đi, có phải là người yêu hay không cũng không có quan hệ gì với cô, cho nên một người phụ nữ dùng phương pháp vô cùng thông minh, đó chính là chuyển đề tài, nhìn một chút cảnh đêm bên ngoài, giọng nói lo lắng nói: “Còn bao lâu nữa chúng ta mới tới nơi?”

Giọng nói vội vàng muốn thoát khỏi cảnh ở chung với anh của Văn Phi Phi, làm cho dưới chân của Mạc Thành Phi liền mất không chế, chiếc xe lung lay qua lại vài cái mới khôi phục tốc độ ổn định như cũ.

“Cô nhìn ngọn hải đăng giữa sườn núi phía trước, là ở chỗ đó.” Giọng nói của Mạc Thành Phi vô cùng trầm thấp.

“A! Thật sự còn rất xa, tôi cảm thấy xe anh chạy nhanh mà lại còn lâu như vậy.” Người phụ nữ nào đó lẩm bẩm: “A Noãn Noãn thật là, ở bệnh viện mà đi xa như vậy.”

Sở Thành Phi không nói thêm một chữ nào nữa, mười lăm phút đồng hồ đi đường xe với năm phút đồng hồ anh dừng xe ở cổng sân số tám.

Ban đêm, viện điều dưỡng quân đội thấp thoáng dưới đèn đường màu cam, kiến trúc của tứ hợp viện là gạch xanh ngói xám tường trắng, ngăn nắp có trật tự, an tĩnh, nghiêm trang và trang trọng!

Mê Truyện Dịch

Văn Tinh Tinh chỉ thấy đại viện như vậy ở trong TV, không nghĩ tới ở Hải Thành lại có nơi nguyên thủy như vậy, một đường cô chạy chậm theo Mạc Thành Phi, không khỏi oán trách một tiếng: “Đẹp quá! Anh có thể chậm một chút được không? Tôi muốn ngắm phong cảnh!”

Nghe thấy tiếng nói của cô, Mạc Thành Phi bỗng dưng dừng bước lại, Văn Tinh Tinh đang quay đầu ngắm cảnh khắp nơi liền đụng phải bức tường bằng người.

“A…” Một tiếng thét chói tai, mọi người trong phòng hoảng sợ đều chạy ra.

Loading...