"Hai người đúng là đồ khốn, người phụ nữ kia có thể để mặc cô ấy đến kệ cô ấy đi?" Cố Bắc Thần quá kích động tức giận mắng, giống như lại động vào vết thương khiến nó bị xé ra, lông mày cau lại.
"Không, anh nghĩ nhiều rồi, tôi và Giang Nam vốn đã quen biết nhau, người lớn hai bên gia đình nghe nói chúng tôi ở cùng thành phố, liền gọi điện thoại bảo chúng tôi gặp nhau, thực ra chỉ là gặp mặt nhau, ăn cơm với nhau mà thôi. Mấy lần trước ăn cơm cùng với Liên Hạo, đều là tôi uống rượu, Liên Hạo đưa tôi về trước sau đó mới đưa cô ấy về, có vẻ như là hai người đó có hy vọng."
Mạc Thành Phi nói xong, Cố Bắc Thần nói một câu: "Tam quan của Cố soái tôi đã bị hai người rửa cho sạch sẽ." Dứt lời, liền nói với người phía trước: "Lái xe đi."
Tất cả mọi người đều đã đi, chỉ còn lại một mình Mạc Thành Phi đứng ở đó mãi lúc lâu sau mới lái xe rời đi, vừa lái xe vừa chơi đùa một đồng tiền xu.
"Đi, mặt ngửa; Không đi, mặt sấp..." Cả đường đi anh ấy luôn tranh đấu với bản thân.
Nhưng ngộ nhỡ vừa đi đến lại bị mắng cho xối xả, không để ý đến anh ta thì làm thế nào?
Nhưng nếu như không đi bị c.h.ế.t ở trận ở Ấn Độ thì phải làm sao?
Ở bên này của Liên Hạo, Mạnh Dĩnh Đào trừng mắt nhìn anh ta: "Anh có thần kinh không đấy, tôi hỏi anh, vợ của Cố Bắc Thần có phải là ở bệnh viện?"
"Đúng vậy! Làm sao vậy? Cô không đi nhìn mặt Cố thái thái sao?" Liên Hạo nhíu mày.
"Có gì đáng xem chứ, chắc cũng chỉ là con gái, chẳng lẽ Cố Bắc Thần anh ta lại lấy một người đàn ông." Mạnh Dĩnh Đào nói xong liền đẩy cửa xe đi xuống, đứng ở phía ngoài cửa xe nói với Liên Hạo: "Tôi đi kiếm đồ ăn trước đây, xong còn phải dọn dẹp phòng, không đi cùng anh và Mạc Thành Phi nữa, đi đường bình an!"
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1702-tien-xu-quyet-dinh.html.]
Liên Hạo nhìn chiếc xe của Mạnh Dĩnh Đào nhanh chóng rời đi, lắc đầu một cái, than thở nói: "Cô gái nhỏ này cũng thật đáng thương. Cố Bắc Thần ơi, anh đúng là phụ lòng rất nhiều người con gái tốt mà... còn cả ngày mắng tôi đây không được đùa giỡn con gái người ta, xem anh đi." Người nào đó cứ cằn nhằn như vậy đi về phía trước, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Mạc Thành Phi.
"Làm sao? Anh đừng có nói với tôi, cô ấy không đến?" Liên Hạo cướp lời nói trước.
Mạc Thành Phi: "Giang Nam có thể phải tăng ca hơn một tiếng, cậu đi đến công ty cô ấy đợi đi!"
"Ôi, từ từ đã, người anh em, anh nói tôi bỗng dưng đi đợi người ta, có phải là không hay lắm?"
"Anh chính là một cao thủ chọc gái, điều này còn có thể làm khó cậu sao, cậu Liên?" Mạc Thành Phi nói.
Liên Hạo lầm bầm: "Cái này không giống nhau, đây chính là thật lòng thích được chưa..."
Mạc Thành Phi không đếm xỉa đến, dừng xe ở bên cạnh xe của Khương Vân Phong, sau đó vừa hút thuốc vừa gửi tin nhắn cho Khương Vân Phong, đến khi Khương Vân Phong hộ tống Văn Tinh Tinh vừa ra khỏi phố Thương Nghiệp liền nói: "Tổng giám đốc Văn, vừa nãy Cố soái sắp xếp cho tôi một chút việc gấp vì thế chưa thông qua sự đồng ý của cô tôi đã bảo Mạc Thành Phi đến đây đón cô qua chỗ chị dâu, cô xem?" Khương Vân Phong giả bộ đáng thương.
Văn Tinh Tinh cũng không tức giận: "Chuyện này cũng không có gì, hay là tôi tự bắt xe taxi qua đó, anh cho tôi địa chỉ là được rồi."
Khương Vân Phong tiếp tục giả bộ đáng thương: "Vậy thì không được, chỗ kia vùng ngoại thành, trong khu quân sự, taxi cũng không vào được bên trong, tối như vậy để cô một mình đến nơi hoang vu, Cố soái sẽ đập c.h.ế.t tôi."
Nhìn thấy Văn Tinh Tinh đã thay đổi sắc mặt, Khương Vân Phong nói tiếp: "Tôi tiễn cô đến bãi đỗ xe đi! Mạc Thành Phi thực sự có nhiệm vụ khẩn cấp, sau khi đưa cô đến đó cũng phải đi. Haiz cũng không biết người anh em của tôi lần nay đi có thể trở về được hay không?"