“Cậu đang đe dọa tôi sao?” La Tây nhìn chằm chằm Chúc Liệt.
Chúc Liệt mím chặt môi: "Chúc Liệt không dám, bà là thánh mẫu của thành phố Hải Thành, là phó chủ tịch của một tổ chức từ thiện, tôi không có chứng cớ gì mà dám uy h.i.ế.p bà sao, càng không thể tùy tiện còng tay bà mà bắt đi. Nhưng tôi nghĩ rằng bà không bước ra khỏi đây lại là một điều sáng suốt, quay trở lại đồn cảnh sát với tôi lấy lời khai là tốt nhất."
La Tây cũng không muốn để mọi người xem đây như một vở kịch lớn, nhìn chằm chằm những người xung quanh: "Ngày mốt cho tôi đổi chuyến bay."
Không biết Sở Hoàn có thể ứng cử thành công chức lãnh đạo cao nhất của Hải Thành hay không, La Tây định đi thuyết phục một người nhưng người đó lại chính là chồng của tiện nhân Lan Tịnh Di. Nếu bà ta trực tiếp đi thủ đô nói chuyện, e rằng La Tây không còn nhìn thấy bóng dáng của Mạnh Hạo!
Vì vậy, khi Sở Hoàn nhận được tin rằng vào tết âm lịch năm nay, Lan Tĩnh Di rất có thể sẽ cùng Mạnh Hạo đi thị sát và thăm châu Âu, hầu hết con cái và anh chị em của họ đều ở Pháp. Cho nên có thể bà ta có thể làm dịu quan hệ trong quá khứ giữa bà ta với Lan Tịnh Di, nhân tiện, sẽ thật tốt nếu gặp được Mạnh Hạo.
La Tây quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Chúc Liệt một cách đầy giận dữ, bà ta giẫm ken két đôi giày cao gót của mình và bước ra ngoài. Xung quanh toàn là vệ sĩ, bà ta hỏi: “Đã giải quyết vấn đề chụp ảnh chưa?"
“Tất cả đã được giải quyết xong, thưa bà.” Tất cả đều đồng thanh đáp lại.
Đến mép xe, La Tây đột ngột quay đầu lại, nhìn chằm chằm Chúc Liệt: "Chúc Liệt, cậu cứ chờ đấy."
Chúc Liệt khinh bỉ, mở cửa xe cảnh sát: "Xin mời bà."
Mê Truyện Dịch
La Tây nhướn mày: "Tôi sẽ đi bằng xe riêng của mình. Nếu cậu lo lắng rằng tôi sẽ chạy thoát thì lái xe của tôi và áp giải tôi bằng một khẩu súng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1603-mot-dao-ket-thuc.html.]
Mưu kế của An Noãn Noãn khiến La Tây không thể lường trước được.
Bên trong khu cấp cao của bệnh viện quân khu Hải Thành.
Một số bác sĩ hàng đầu đã xem xét trường hợp này: "Anh Cố, mặc dù vết thương của vợ anh không nguy hiểm nhưng phải mất một thời gian để hồi phục. Con d.a.o đã cắm vào phía bên phải của bụng dưới, rất sâu." Một đoạn ruột non suýt chút nữa đã bị đứt. Nó chỉ lệch đi một chút!
Khi An Noãn Noãn tỉnh lại, toàn thân cảm thấy ấm áp như có ánh mặt trời chiếu vào trên người, có gió nhẹ thổi qua, hô hấp đặc biệt thoải mái, dễ chịu.
"Ông Mạc, chai này uống được không? Hai ngày nay tôi không có lấy một giọt nước."
Nghe thấy một giọng nói quen thuộc, An Noãn Noãn giật giật mi vài cái nhưng không thể mở mắt ra được, bởi vì cô không khó chịu mà rất thoải mái, vừa động chân liền nghe thấy tiếng hai cô gái đồng thanh kêu lên: "Dậy đi, dậy đi ... thầy Mạc, Cố thái thái, cô ấy tỉnh rồi ~"
An Noãn Noãn đưa tay lên định xoa mi mắt nặng trĩu.
Đột nhiên, một giọng nói khó nhọc vang lên “đừng cử động.” Sau đó, tay cô bị nhấn vào tấm chăn bông mềm mại.
An Noãn Noãn biết anh đang tức giận. Trước khi hôn mê cô biết Cố Bắc Thần thật sự rất giận mình, chiếc xe lần lượt vượt đèn đỏ, tay anh đang ôm cô bịt vết m.á.u trên bụng, anh muốn đá văng Khương Vân Phong xuống xe, vừa mắng chửi một trận vừa hung hăng cắn lỗ tai cô, quát: "An Noãn Noãn, nếu em TMD* dám ngủ mất, lão tử sẽ cùng em nhảy xe mà chết...”
*TMD: câu nói tục