Lục Tĩnh Vũ trước đây đã từng hợp tác với Đường Thần và Nhạc Nhất Phàm. Kể từ khi anh ta lừa dối con gái thứ hai nhà họ Mục, nhiều vụ bê bối đã lan ra bay đầy trời, khiến công ty quảng cáo Mại Uy của Đường Thần và công ty “Phi Phàm” của Nhạc Nhất Phàm đều không thể hợp tác cùng anh ta, cho nên Lục Tĩnh Vũ mới rơi vào hoàn cảnh như thế này. Tựa như con voi lớn mất đi hai cái chân.
Như Lục Tĩnh Vũ thân phận là người thừa kế phú nhị đại, căn bản là luôn chướng mắt Lục Đào. Xét cho cùng, người ở phái thực lực trong rất nhiều thời điểm luôn hướng đối với anh ta châm chọc và uy h.i.ế.p mà anh ta không thể hiểu được. Nhưng bây giờ anh ta muốn đi xung quanh Lục Đào giả vờ như không nhìn thấy cũng không được. Dù gì, Lục thị bây giờ có một công ty như Lục Đào ra tay cũng đã rất mang ơn rồi.
Nhưng mối quan hệ và nguồn gốc của gia đình Lục Đào và bản thân Lục Đào cũng như nhà họ Cố đều đã nổi tiếng trong giới thượng lưu của Hải Thành, vì vậy Lục Tĩnh Vũ không dám mong đợi Lục Đào ở đây.
Cẩm Phong có thể nói là người bận rộn và mệt mỏi nhất trong bữa tiệc rượu tối nay, gần như là hao hết tâm can vì Sở Kiều Kiều, thậm chí so với cha mẹ cô ta còn lao tâm khổ tứ hơn.
Vì vậy, khi Cẩm Phong và trợ lý Lương Tuyết đi ngang qua Lục Đào vừa đi vừa trò chuyện, anh ấy khẽ gật đầu chào hai người họ và ngăn người phục vụ đang bưng khay lại: "Anh Cẩm, cô Lương!"
Lúc này, người phục vụ đã đưa khay tới cho Cẩm Phong và Lương Tuyết, hai người không thể từ chối Lục Đào, họ đã ghi chép rất chi tiết từng khách VIP trong danh sách của họ.
Đối với Lục Đào, ở Hải Thành, anh nắm trong tay mười nhà hàng lớn nhỏ, tất cả đều được xếp hạng sao trở lên. Ngoại trừ Lệ Bách quốc tế của anh và Cố Bắc Thần, những nhà hàng khác đều do anh ấy quản lý. Sự tham gia cổ phần của Cố thị là ở hạng mục này họ đã xem rồi, doanh số bán rượu vang đỏ và số liệu của họ mấy năm qua, chẳng có lý do gì không uống hai ly với người này!
Mê Truyện Dịch
Nhưng có thể thấy Cẩm Phong rất bận rộn cho nên sau khi uống rượu với anh xong, Lục Đào đã cố ý nói: "Không biết bây giờ anh Cẩm có rảnh không? Chúng ta hãy nói vài câu về ý định hợp tác trong năm tới. Bàn xong tôi sẽ để thư ký nói chuyện với người của anh."
Cẩm Phong liếc nhìn Lương Tuyết, sau đó nhìn Lục Đào, nói với một thái độ rất thành khẩn: "Ông Lục, tối nay tôi thực sự không thể đi được, hay để trợ lý của tôi nói chuyện với anh trước?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1573-nguoi-trong-giang-ho-du-sao-cung-phai-co-nguoi-lam-vat-hi-sinh.html.]
Lục Đào mặt ngoài bình tĩnh, ánh mắt không chút d.a.o động, chậm rãi gật đầu, tỏ vẻ thấu hiểu cho Cẩm Phong: “Được rồi, anh có vẻ đang bận.” Nói xong nhìn về phía Lương Tuyết: “Vậy làm mất thời gian của cô Lương đây rồi.”
"Anh Lục, anh đang nói gì vậy? Nghĩa vụ của chúng tôi là phục vụ công ty của anh, mời anh tới bên này!"
Lục Đào và Lương Tuyết ở trong khu vực mật vừa xem xét tài liệu vừa ngắm các loại rượu, vừa thảo luận về văn hóa rượu. Cuối cùng, Lục Đào nói như không có “mục đích” gì: “...Trợ lý Lương, tôi đối với hoạt động quyên góp tiền của mọi người càng có hứng thú hơn so với văn hóa rượu.”
Khuôn mặt của Lương Tuyết đều như cong lên vì cười: "Giám đốc Lục có thể nói rõ hơn được không?"
Lục Đào nói: "Sau khi nhìn thấy hình ảnh về nhà máy rượu tại Pháp của quý công ty, tôi liền có một ý tưởng lớn mật, nói ra hy vọng Lương tiểu thư cho vài lời khuyên, dù sao cô ở phương diện này cũng là người chuyên nghiệp."
"Giám đốc Lục quá khen, ngài cứ nói đi."
Lục Đào tiếp tục "nghiêm túc" đọc tập tài liệu "Thiên chi Kiều tử", những gì anh nói đều tự nhiên và đơn thuần đến nỗi Lương Tuyết dù xảo quyệt cũng không thể nắm bắt được lời của anh ta là thiệt hay giả.
"Tôi muốn cũng xây một lâu đài rượu ở Hải Thành kết hợp khách sạn, dịch vụ ăn uống và khu rượu. Kinh phí khoảng 100 triệu nhân dân tệ." Không đợi Lương Tuyết trả lời, Lục Đào đã giơ tay và lấy một chai rượu vang trắng từ giá rượu rồi nhẹ nhàng nói: "Để gây quỹ như ngày hôm nay, làm mấy lần hẳn là còn kém không nhiều lắm đi!"