Cố Bắc Thần thuận nước đẩy thuyền, nhìn về phía Mạc Thành Phi: “Thành Phi, cậu đang rảnh phải không, đi đón Văn Tinh Tinh đi.”
Mặc Thành Phi có chút giật mình, nhưng không ngẩng đầu lên, mắt vẫn dán vào máy tính: “Không đi, tôi và cô ta không thân.”
Tất cả mọi người đều bị phản ứng của anh ta làm cho kinh ngạc, đặc biệt là cái tên Liên Hạo thích hóng hớt kia. Anh ta như sợ thiên hạ chưa đủ loạn, chạy đến trước mặt Mặc Thành Phi mà dò hỏi: “Nè, người anh em, cậu nói vậy là có ý gì? Cậu cũng đã gặm luôn con gái nhà người ta rồi mà còn bảo không thân.”
“Tên khốn nhà cậu, cậu có tin tôi đánh c.h.ế.t cậu không, cút sang chỗ khác chơi.” Mạc Thành Phi mà nổi cáu lên thì thật đáng sợ nha, Liên Hạo lại không sợ c.h.ế.t mà đi trêu ghẹo Mạc Thành Phi thêm mấy lần nữa, sau đó anh ta quay sang nói với Cố Bắc Thần: “Gửi địa chỉ và số điện thoại qua cho tôi, tôi đi đón.”
Không khí lại như hạ xuống thêm cả chục độ, Mạc Thành Phi ngẩng đầu lên nhìn về phía Liên Hạo: “Liên Hạo, nếu như cậu dám đi đón cô ta, tôi với cậu tuyệt giao.”
Liên Hạo hừ vài tiếng: “Cậu hay quá ha, tôi đi đón người ta trực tiếp về đây……”
Cả căn phòng bỗng chốc trở nên hỗn loạn, mắt thấy hai người sắp vì một cô gái mà đánh nhau rồi, Cố Bắc Thần tằng hắng một tiếng rồi nói: “Hai người đi vào thư phòng ở yên đó cho tôi, đừng nghĩ là hai cậu hôm nay có thể ăn chực được. Thêm nữa, tất cả kế hoạch cho công việc của năm sau nếu như không hoàn thành trước thứ hai này, thì tối nay hai người cứ đứng dưới lầu hết cả một đêm đi. Đúng là một đám rắc rối!”
Thấy chưa, đúng là một con sâu làm rầu nồi canh*! Hai người chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào thư phòng làm nốt bản kế hoạch thôi.
*Một con sâu làm rầu nồi canh: (tục ngữ) ý nói vì một người làm sai mà phá hoại danh tiếng của cả một tập thể, ý ở đây Cố Bắc Thần muốn nói là vì Liên Hạo đi chọc Mạc Thành Phi, hai người gây lộn nên bây giờ cả hai phải chịu phạt.
An Noãn Noãn lập tức trừng mắt với người nào đó: “Anh thật là làm khó người khác quá đi, có anh Khương ở bên đó mà, thuận tiện đón cậu ấy qua đây là được, anh thật là!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1542-co-hau-nho-trong-nha-bep.html.]
“Hai người họ sao lại như vậy chứ? Mạc Thành Phi bị khùng rồi sao?” Cố Bắc Thần quyết định vào bếp phụ An Noãn Noãn nấu cơm, sẵn tiện hỏi cô một chút.
An Noãn Noãn trả lời: “Chuyện cụ thể thế nào thì em không biết rõ lắm, dù sao thì em nhìn Văn Tinh Tinh cùng không thấy giống như có chuyện. A, đúng rồi, em có nghe nói cái người đó, cái người là bạn thanh mai trúc mã của Tinh Tinh Hạ Tử Phong, tên đó có bạn gái, trước đó hai người còn đi tới huyện Cẩm Tú, mẹ của Hạ Tử Phong nhập viện rồi, nhưng em thấy Tinh Tinh đâu giống như là có chuyện gì đâu ta?”
Sau đó, An Noãn Noãn như nhớ ra cái gì đó, cô liền nói với anh: “Đúng rồi, sau này đừng gán ghép hai người họ nữa, em thấy hai người họ có chút không hợp, Văn Tinh Tinh trước đây có từng nhắc đến Mạc Thành Phi với em, nhưng cô ấy có vẻ như……”
Cố Bắc Thần nhíu mày lại: “Không đúng, nhất định là có chuyện gì đó rồi, đợi chút nữa Văn Tinh Tinh tới, em hỏi cô ấy mọi chuyện là như thế nào!”
An Noãn Noãn tiếp tục rửa rau: “Ừm, em biết rồi, anh cứ đi bận chuyện của anh đi, nấu xong em gọi mọi người xuống ăn.”
Cố Bắc Thần đứng dựa vào khung cửa nhìn cô mặc tạp dề, xắn tay áo lên, người nào đó liền nở một nụ cười xấu xa: “Cô hầu nhỏ, muốn làm món gì vậy? Em có chắc là không cần cậu chủ giúp em đó chứ?”
Cô hầu nhỏ nào đó nở một nụ cười tươi quyến rũ đáp lại cậu chủ Cố: “Cô hầu nhỏ không thèm nói cho anh nghe, em làm cái gì anh ăn cái đó!”
An Noãn Noãn nhìn giống như mấy nhân vật trong truyện hoạt hình bước ra vậy, ngay cả tạp dề cũng hệt như trong truyện hoạt hình, mặc lên người cô như mang lại một cảm giác quyến rũ đến c.h.ế.t người.
Người nào đó bước nhanh đến chỗ cô, anh đè cô lên bồn rửa tay, bắt đầu giở thói lưu manh: “Hử, cô hầu nhỏ, dám tranh luận với cậu chủ sao?”
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn như sắp khóc, nhỏ giọng xin anh buông tay: “Nè, nè, nè, anh đừng như vậy, trên lầu còn một đống người kìa……”