Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 152:3 Cố Bắc Thần sủng vợ như mạng

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:40:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tây cười cười: “Được rồi, được rồi……” Sau chữ ‘được rồi, La Tây liền kết thúc cuộc trò chuyện với Cố Bắc Thần.

Sở Hoàn, người từ lúc nãy đến giờ không nói lời nào, lại bỗng dưng quay sang nói với Sở Kiều Kiều: “Kiều Kiều, con với mẹ con đi đón tiếp các vị chú bác, cha không thích những nơi náo nhiệt, cha sẽ ở lại đây tiếp Bắc Thần.”

Sở Kiều Kiều đương nhiên biết Sở Hoàn bây giờ cần tránh hiềm nghi, mặc kệ lần này bọn họ có nắm bắt được nhà họ Đường và nhà họ Nhạc trong tứ đại tài phiệt hay không, ít nhiều gì thì cha cô ta cũng là người quyền cao chức trọng, nhưng lúc này trong lòng cô ta vẫn rất khó chịu nha! Nhà họ Cố hoàn toàn không cho cô ta một chút cơ hội nào, căn bản không xem trọng Sở Hoàn chút nào cả, tất cả còn không phải là vì con tiện nhân này hay sao?

Sở Kiều Kiều vốn dĩ nghĩ là sau khi về lại phòng làm việc sẽ được ôm lấy Sở Hoàn một cái, được ông dành cho thật nhiều lời khen ngợi, nhưng ai biết được lại có một An Noãn Noãn nhảy ra cản đường cô ta, thật là tức c.h.ế.t đi được mà!

Nếu như chỉ có một mình Cố Bắc Thần ở đây, thì cô ta đương nhiên sẽ như mở cờ trong bụng!

Mê Truyện Dịch

Lời của Sở Hoàn vừa dứt, sắc mặt của Sở Kiều Kiều và La Tây đều trở nên rất khó coi, cũng may là hai mẹ con nhà đó, một người thuộc trường phái diễn viên cấp ảnh hậu, một người thì là “Thánh mẫu” thâm sâu khó lường.

Trong khoảnh khắc, La Tây nhìn về phía An Noãn Noãn, mắt nhìn về phía An Noãn Noãn, nhưng lời là nói với Cố Bắc Thần: “Bắc Thần à, như vậy đi, để bà xã của con đi ăn cơm với dì đi! Hai người đàn ông nói chuyện, đứa nhỏ này nghe cũng thấy buồn ngủ mất thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1523-co-bac-than-sung-vo-nhu-mang.html.]

Giọng Cố Bắc Thần trầm thấp đến mức khiến người ta không khỏi nuốt nước bọt căng thẳng, La Tây cũng cảm thấy đau lòng thay con gái.

Cố Bắc Thần quay mặt sang, nhìn qua vẻ ngây ngốc của An Noãn Noãn, rồi quay lại đáp lời La Tây: “Chuyện này e là không được rồi, vợ con chỉ là một cô gái ngốc nghếch đến từ nông thôn, cũng chưa hiểu rõ sự đời, con không ở cùng cô ấy sao được, cô ấy cứ ngây ngốc ở đây cũng được! Con nói với chú Sở mấy câu rồi hai chúng con sẽ đi ngay.”

Cố Bắc Thần cứ thản nhiên mà nói, nhưng lại làm cho hai mẹ con La Tây đều nghẹn họng không nói được gì. Mãi đến một lúc lâu sau, nhìn thấy không khí trong phòng có chút kỳ lạ, Nhạc Nhất Phàm mới chậm rãi đứng dậy, nhìn qua điện thoại một chút rồi lười biếng nói với Sở Kiều Kiều: “Tổng giám đốc Sở, Tổng giám đốc Đường và Cẩm Phong bên kia đã không chờ nổi nữa rồi, cô muốn chờ bao lâu nữa?”

Sở Kiều Kiều lúc này mới kéo tay La Tây: “Mẹ, chúng ta phải ra ngoài thôi.” Nói xong, cô ta cố ý nhìn qua Cố Bắc Thần: “Cố Bắc Thần, anh với cha nói chuyện xong rồi, thì nhất định ohari cho bổn tiểu thư đại lễ nha.”

Cố Bắc Thần nhất định là đứa con do Cố Vỹ Thành và Từ Phượng Chi sinh ra là để chọc tức c.h.ế.t mẹ con La Tây và Sở Kiều Kiều đây mà, anh bày ra dáng vẻ ngây thơ “vô tội”, tựa lưng sofa, nhìn về phía Nhạc Nhất Phàm: “Còn phải có quà nữa sao? Sao tôi lại không biết gì cả?”

Không đợi Nhạc Nhất Phàm phản ứng lại trong lời nói của anh có ẩn ý gì, Cố Bắc Thần nhìn mọi người xung quanh rồi gật nhẹ đầu, nói như suy tư cái gì đó: “À đúng rồi, nhất định là bình thường tôi không tham gia mấy mấy bữa tiệc rượu liên quan đến giới kinh doanh, hoàn toàn không hiểu được quy tắc cao cấp này của các người.” Nói xong, anh nhìn sang Sở Kiều Kiều, đưa hai tay đưa ra tỏ vẻ không có: “Nhưng tôi hoàn toàn không mang theo gì hết, vậy thì làm sao bây giờ? Chi bằng như vậy đi, hai vợ chồng tôi chỉ uống mấy ngụm trà, không cần ăn cơm!”

Sở Kiều Kiều hoàn toàn bị anh chọc cho tức c.h.ế.t rồi, mặt cũng tái đi, Nhạc Nhất Phàm đẩy cô ta ra sau lưng, khóe môi nhếch lên: “Được rồi, được rồi, cậu Cố nhà người ta đã nghèo đến mức này rồi, cô đừng so đo với cậu ta nữa.”

Loading...