Cố Bắc Thần như vậy chứ thật ra là một cao thủ chuyển đề tài câu chuyện, anh nhìn về phía màn hình lớn, lúc này màn hình đang phát đến đoạn Sở Kiều Kiều đang phát biểu, người nào đó cố ý tỏ vẻ thưởng thức rồi gật gật đầu, nhìn về phía Sở hoàn và La Tây: “Thật đúng là, thiên kim tiểu thư nhà dì rất có phong thái của một người lãnh đạo.”
Mãi cho đên khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, sau khi Sở Kiều Kiều xuống dưới sân khấu, Cẩm Phong nói nhỏ và tai cô ta: “Cậu Cố và vợ vẫn luôn ở trong văn phòng cô bồi ông bà chủ uống rượu.”
Sở Kiều Kiều giẫm lên đôi giày cao gót mười phân, bước đi vững vàng về phía khu văn phòng, trên mặt hoàn toàn không có biểu cảm tức giận, cả quãng đường đi đều vừa cười vừa nói với Nhạc Nhất Phàm, nhưng trong lòng cô ta như muốn nổ tung rồi.
Trong phòng làm việc của Sở Kiều Kiều, mấy người lại tiếp tục vừa khách sáo vừa hàn huyên đôi ba câu, qua một lúc sau, Cố Bắc Thần kéo tay An Noãn Noãn đứng lên: “Cháu với Noãn Noãn có mặt ở đây có phải làm phiền mọi người bàn chuyện chính rồi phải không?”
Nhạc Nhất Phàm cong môi lên nhìn Cố Bắc Thần, hai người cũng không biết ai càng giả dối hơn đây, tóm lại là cứ như vậy, Cố Bắc Thần kéo tay An Noãn Noãn làm ra động tác chuẩn bị rời đi, rồi nhìn về phía La Tây, giọng nghiêm túc: “À đúng rồi, dì La, mẹ con có nhờ con nhắn lại với người, mà nãy giờ mải trò chuyện làm con quên mất. Mẹ con nói là muốn mời ngài cùng nhau đi uống trà, cùng không biết ngài rảnh được ngày nào?”
Không thể không nói La Tây là một người phụ nữ thông minh, bây giờ bà ta đang nói chuyện với Cố Bắc Thần cũng phải tốn không ít tế bào não mới đối đáp lại được, không cẩn thận liền bị ngã ngựa ngay lập tức, nhưng cuối cùng, những gì bà ta cần phải làm bà ta đều nắm rõ hết.
Nhưng La Tây vẫn rất căng thẳng, ngay từ lúc Cố Bắc Thần vừa vào cửa đối diện ánh mắt cùng bà ta, trong nháy mắt bà ta liền cảm thấy như vậy. Trước khi bà ta cũng được xem như là khách quý của Từ Phượng Chi, vậy mà trước mặt con trai cùng con dâu bà ấy, La Tây đã hoàn toàn quên mất nên hỏi thăm tình hình gần đây của Từ Phương Chi, điểm này thực sự không hợp với lẽ thường! Cũng chính vì La Tây quá căng thẳng, trong đầu bà ta chỉ toàn nghĩ Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn đến đây để làm gì, cho nên, bà ta đã mắc phải sai lầm lớn mà người phụ nữ tự cho là thông minh nào cũng mắc phải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1522-co-bac-than-sung-vo-nhu-mang.html.]
La Tây cảm thấy bản thân mình không nói cái gì, hoặc nói ít hơn cũng có đều có thể gặp phải phiền toái, trong lòng rất không vui, nhưng nhất quyết không biểu hiện ra mặt cho mọi người nhìn thấy.
La Tây cười trừ: “Cháu cái tiểu tử thối này, làm dì quên mất phải hỏi thăm mẹ con luôn! Mẹ con dạo này có khỏe không?”
“Nhờ ơn của dì, mẹ con vẫn ổn.” Những lời này của Cố Bắc Thần cũng như ám chỉ điều gì đó, làm cho áp lực trong lòng La Tây tăng thêm mấy phần.
La Tây vẫn tiếp tục ra vẻ như chị em thân thiết với Từ Phượng Chi mà trách móc: “Thằng nhóc này được rồi đó, đừng lấy bà già như dì ra nói đùa nữa, ta thì làm gì có phúc cho mẹ con đâu, phúc phần của dì còn kém mẹ con nhiều lắm.”
Sở Kiều Kiều nãy giờ vẫn nhíu mày nhìn xuống tấm thảm dưới chân, nhưng Cố Bắc Thần dường như chỉ quan tâm chào hỏi với La Tây, chính là muốn xác định một thời gian.
Lần này Sở Kiều Kiều mượn sức của tứ đại tài phiệt ở Hải Thành để đầu tư cổ phần vào nhà máy sản xuất rượu “Thiên chi kiêu tử”, nhưng cô ta không nhờ đến nhà họ Cố và nhà họ Trình. Cho nên lần này cô ta cũng chỉ đưa thiệp mời cho Cố Bắc Thần, không thèm quan tâm đến hai cha con Cố Vỹ Thành và Cố Bối Bối, nhưng ai ngờ Cố Bắc Thần lại mang theo An Noãn Noãn tới, chỉ là cô ta rõ ràng đã tìm người “nhiệt tình tiếp đãi” An Noãn Noãn, vậy tại sao An Noãn Noãn không có chút khác thường nào cả?
Đột nhiên, Sở Kiều Kiều tức giận ngước mắt lên, nhìn đồng hồ một chút: “Mẹ, hai người xong chưa vậy? Bên ngoài còn đang có rất nhiều người chờ đó!”
Mê Truyện Dịch