Sở Hoàn có thể là vì tránh hiềm nghi, vậy còn La Tây đâu? Hay đúng là như Cố Bắc Thần nói, bà ta kín đáo quay về chăm sóc con gái, thuận tiện thăm dò thực hư sao?
Đột nhiên cô nghe thấy có tiếng ai đó gọi tên cô: “Noãn Noãn?”
An Noãn Noãn quay đầu lại, là Thang Mễ và Đường Thần! Có lẽ cô thật sự không thích hợp thỉnh thoảng lại gặp dịp thì góp vui lấy lệ, đặc biệt là trước mặt người mình thân quen nữa, chính vì vậy, biểu cảm kinh ngạc khi nhìn thấy hai người họ của An Noãn Noãn đã thể hiện hết suy nghĩ trong lòng của cô, giống như, sao hai người họ có thể cùng nhau đến đây vậy? Hay là những câu khác với ý nghĩa đại loại như vậy.
Sau đó, An Noãn Noãn mới hồi phục lại biểu cảm tự nhiên của mình: “Thang Mễ, Tổng giám đốc Đường.”
An Noãn Noãn và Thang Mễ lâu rồi chưa gặp nhau, cho nên, Thang Mễ quay qua Đường Thần: “Anh lo chuyện của anh đi, tôi ở đây nói chuyện với Noãn Noãn.” Biểu cảm và giọng nói hoàn toàn không nhìn ra được bất cứ cảm xúc gì.
Đường Thần nhấp một ngụm rượu, anh nhìn về phía An Noãn Noãn: “Có thể uống một ly không? Lâu ngày không gặp, tôi nghe…….Thang Mễ nói là công việc kinh doanh của hai người tiến triển rất tốt nhỉ?”
An Noãn Noãn kéo tay Thang Mễ, ba người cùng nhau nhấp một ngụm rượu: “Cũng chỉ kiếm sống thôi, chúng tôi chỉ làm ăn nhỏ như mọi nhà thôi, sao có thể so được với trận địa trên thương trường của các anh chứ!”
Cái gọi là “trận địa” trong miệng An Noãn Noãn, là đang nói đến vị thế của nhà máy rượu “Thiên Chi Kiều Tử”, việc Thịnh Đường góp cổ phần tham gia vào toàn ngành đều biết. Đường Thần tới tham dự bữa tiệc lần này chắc chắn là đi với tư cách là một trong những ông chủ lớn rồi!
Dù sao lời mở màn chân chính tiệc rượu gì đó còn chưa bắt đầu, chưa phải thời điểm những người tai to mặt lớn lên sân khấu phát biểu.
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần đang bị ong bướm vây quanh kia bỗng nhiên chạm ly với mọi người, nhấp một ngụm cho có lệ: “Mọi người tự nhiên, tôi còn có việc, xin lỗi không tiếp được.” Nói xong lập tức chuồn đi.
Ly rượu của An Noãn Noãn vừa chạm môi thì liền bị người nào đó cầm lấy: “Bây giờ em không được uống rượu.” Nói xong liền cầm lấy ly rượu của cô đi mất, đặt lên khay của nhân viên phục vụ đi ngang qua: “Cảm ơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1512-giua-van-bui-hoa-cung-chi-can-co-em.html.]
Cố Bắc Thần thuận tay lấy ly nước trái cây, anh đưa lên miệng uống một ngụm, sau đó mới đưa cho An Noãn Noãn: “Em uống cái này đi.”
An Noãn Noãn nhận ly nước, đối với người nào đó làm cái mặt quỷ, nói thầm câu: “Đáng ghét!”
Cố Bắc Thần xoa đầu cô, sau đó nhìn sang Thang Mễ và Đường Thần: “Tổng giám đốc Đường, cô Thang, lâu rồi không gặp!”
Đường Thần cười nhẹ, gật đầu đáp lại: “Gần đây tôi có chút bận rộn, nhưng mà so với người bận rộn như anh thì cũng không đáng là gì.”
Bốn người chạm ly với nhau, nhấp nhẹ một ngụm rượu và nước trái cây, Cố Bắc Thần nhìn về phía Thang Mễ: “Người giao cho cô tôi rất yên tâm, không thể để rơi mất cọng tóc nào đó!”
Thang Mễ nhíu mày: “Tôi thiệt tình không biết Noãn Noãn có bao nhiêu cọng tóc đây? Anh hiểu rõ như vậy thật có chút không bình thường đó nha~”
Cố Bắc Thần cũng không phải là kẻ ngốc, anh nhìn qua Đường Thần, sau đó nói với Thang Mễ: “Cái đó thì không có gì, dù sao thì cô cái cái gì cũng không sợ, còn có Tổng giám đốc Đường ở đây, cô còn sợ cái gì nữa?” Cố Bắc Thần nhìn cách bài trí xung quanh một hồi lâu sau đó mới nhìn về phía Đường Thần: “Tùy tiện lấy một phần vách tường này thì đều có giá trị cũng không nhỏ đi.”
Hai người họ nói qua nói lại thêm vài câu, Cố Bắc Thần nhìn qua Thang Mễ: “Hai người cảm thấy buồn chán thì có thể qua bên kia ngồi một lát, tôi và Đường Thần uống với nhau vài ly.”
Đi qua một góc ngồi xuống, Thang Mễ hỏi An Noãn Noãn: “Chuyện hai lần trước của cậu với Văn Tinh Tinh rốt cuộc là sao vậy? Hai người làm mình sợ muốn chết, nhưng sau đó lại không có gì nữa, mình có đi hỏi Triệu Tử Khanh, tên đó cũng vừa bà tám vừa bảo không biết.”
An Noãn Noãn nghĩ một chút rồi nói: “Đừng nói nữa, hôm đó không phải là ngày đầu năm mới sao, mình và Văn Tinh Tinh hẹn một khách hàng lớn ra ngoài bàn bạc. Nhưng đang đi được nửa đường thì gặp tai nạn, cả hai bên đều bị thương nhẹ, sau đó cùng đến bệnh viện, rồi bị bên cục cảnh sát và cảnh sát giao thông lăn qua lăn lại hỏi sự tình.” Nói xong, An Noãn Noãn quơ quơ tay: “Cũng may không tổn thương đến gân cốt, bằng không trực tiếp liền gặp phải tai nạn cuối năm rồi.”