Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi sau khi Triệu Tử Khanh rời đi đồng thời đóng cửa phòng lại cho hai người họ, Mạc Thành Phi nhìn về phía Văn Tinh Tinh còn đang tức giận: “Tôi biết cô chưa từng nói với cô ấy ba chữ Mạc Thành Phi này.”
Văn Tinh Tinh bất ngờ giương mắt lên nhìn về phía Mạc Thành Phi: “Chính là Triệu Tử Khanh cố tình chọc tức tôi. Tôi chưa bao giờ nói với cậu ấy về anh hết.”
Mạc Thành Phi hơi nhíu ấn đường, mím chặt môi, hạ lông mày xuống. Chốc lát, anh giương mắt lên nhìn về phía Văn Tinh Tinh: “Bây giờ còn có chỗ nào không thoải mái không?”
“Không có. Buổi chiều có thể xuất viện rồi. Ha ha. Cái đó, cảm ơn anh.” Sau khi Văn Tinh Tinh nói xong, cô lại nhìn về phía Mạc Thành Phi: “Lúc nãy anh nói Noãn Noãn tỉnh lại rồi?”
Mạc Thành Phi gật đầu: “Ừm. Đã tỉnh rồi. Nhưng trước mắt cơ bản không được để mấy người tạp vụ lại gần cô ấy. Tôi vẫn chưa vào xem, tôi cũng không biết tình hình cụ thể thế nào.”
Văn Tinh Tinh trực tiếp nhảy xuống giường: “Tôi đi xem xem. Cậu ấy sẽ không bị dọa tới ngu đần rồi chứ?”
Vai cô bị Mạc Thành Phi ấn xuống: “Cô không được vào trong đâu. Bên trong hiện giờ chỉ có hai người họ. Trước cửa trọng phạm vi 10 thước (3,3m) đã có một lực lượng hùng hậu canh gác rồi.”
Văn Tinh Tinh hung hăng nuốt nước miếng: “Nghiêm trọng như vậy sao? Vậy, vậy Triệu Tử Khanh sao có thể vào trong xem được. Anh vừa mới nói mà.”
“Tôi lừa cô ấy đó.” Mạc Thành Phi thẳng thắn vô tư nói.
“Ừm.” Văn Tinh Tinh cũng bị thái độ thẳng thắn như vậy của anh khiến cho không biết làm gì.
Mạc Thành Phi nói An Noãn Noãn không sao hết, cũng không bị ngốc. Cô ấy chỉ là kinh hãi quá mức, trên người lại có nhiều vết thương. Cho nên bác sĩ phụ trách không cho mấy người tạp vụ tới làm phiền. Đến tất cả mọi người của nhà họ Cố cũng mới giải tán quay về. Chỉ có Cố Bắc Thần nửa tiếng trước vừa làm xong việc thì vào trong phòng bệnh cùng cô ấy. Những người khác hết thảy đều không được đến gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1421-nho-ra-roi.html.]
Văn Tinh Tinh nhíu mày: “Nếu anh không có chuyện gì nữa thì anh đi trước đi. Tôi ở đây cũng không có việc gì rồi. Bác sĩ nói qua một lát chờ có cái kết quả rồi xem xét. Nếu tôi không sao thì có thể xuất viện rồi. Anh ra đó để Triệu Tử Khanh vào trong đây đi. Một mình cậu ấy ở ngoài đó đáng thương biết bao!”
Mạc Thành Phi trừng mắt nhìn Văn Tinh Tinh: “Chuyện tối hôm qua đừng nói quá nhiều. Chuyện này còn đang trong quá trình điều tra. Mặc dù người bọn họ nhắm vào là An Noãn Noãn nhưng cô cũng phải cảnh giác, cẩn thận nhiều hơn mới được.” Dứt lời, anh lấy ra một chiếc điện thoại: “Điện thoại của cô lấy về rồi.”
Văn Tinh Tinh lấy điện thoại qua, hơi khom lưng xuống: “Cảm ơn.”
Mỗi lần Mạc Thành Phi nghe thấy một câu nói khách khí xa cách của Văn Tinh Tinh thì liền nhíu ấn đường một lần: “Ba mẹ cô gọi hai cuộc. Mau chóng gọi lại đi.”
Lúc Văn Tinh Tinh mở điện thoại ra thì phát hiện hai cuộc điện thoại ba mẹ cô gọi là vừa nãy, cách đây không lâu. Vậy là trong mấy tiếng cô mất tích vào tối hôm qua bọn họ không gọi cho cô. Vẫn tốt!
Mê Truyện Dịch
Vừa lướt xuống một chút, cô nhìn thấy một dãy số điện thoại, người phụ nữ nào đó bất ngờ trợn tròn mắt. Cô nhanh chóng gọi lại, mặt đỏ tim đập nghe giọng nói của đối phương: “Hạ Tử Phong, anh gọi điện thoại cho em sao?”
Lúc nói chuyện với Hạ Tử Phong, khuôn mặt cô hoàn toàn như thiếu nữ thẹn thùng, giọng nói dịu dàng. Đến cả mặt mày cũng cười tới mức xinh đẹp nhất, mê người nhất.
Nhưng mà Hạ Tử Phong lại nói: “Văn Tinh Tinh, làm phiền cô giúp tôi một việc.” Hoàn toàn là thái độ dĩ nhiên.
Nhưng Văn Tinh Tinh chưa từng chán ghét cái dáng vẻ đương nhiên đó của Hạ Tử Phong mà cô còn cảm thấy cực kỳ vinh hạnh. Nguyên nhân có lẽ chính là do thích một người đi.
Văn Tinh Tinh cười rồi nói: “Ừm. Anh nói đi. Có chuyện gì?”