Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 141:1 Ngủ mê man không tỉnh

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:38:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Cố Bắc Thần bế An Noãn Noãn rời đi, anh đã nói với Chúc Liệt: “Tất cả mọi người đều do anh chỉ huy. Bây giờ anh bịt kín địa cung và cả toà “Bạch Nhạn Môn” của Xà Vương lên cho tôi.”

Cửa phòng cấp cứu của bệnh viện quân khu Hải Thành. Trên mặt mỗi người đều viết hai chữ “nôn nóng”.

Mặc dù An Noãn Noãn không bị trọng thương nhưng mà chuyện cô ngủ mê man không tỉnh lại quả thực cũng là chuyện vừa nan giải mà lại phiền phức. Nửa đêm, viện trưởng cũng bị quân lệnh gọi về.

Mặc dù Văn Tinh Tinh không ngủ mê man đến mức không tỉnh nhưng cô cũng bị dọa tới mức giống như bị ngốc luôn rồi. Cảm xúc không ổn định. Dù sao cô ấy cũng chỉ là con cái nhà bình thường. Những chuyện như bắt cóc đều là tình tiết mà cô ấy chỉ xem được trên tivi. Cô ấy đâu có nghĩ tới sau khi cô bị hôn mê thì sẽ gặp phải chuyện bắt cóc kinh khủng như vậy.

Cho nên Văn Tinh Tinh chỉ làm kiểm tra tổng quan rồi đi ra khỏi phòng cấp cứu. Dù sao cô ấy vẫn chưa phải chịu khổ hình, cũng xem như là cô ấy đã cực kỳ may mắn rồi. Nhưng lúc ở trong phòng bệnh, cô ấy quả thực đã làm cho Mạc Thành Phi sợ hãi rồi. Cô ngơ ngác trừng to đôi mắt, chỉ nhìn về một chỗ, không nói chuyện cũng không ăn uống.

Mạc Thành Phi hỏi bác sĩ phụ trách: “Anh mau chóng nghĩ cách đi. Đây không phải là bị ngốc rồi sao?”

Văn Tinh Tinh chậm rãi quay đầu lại, trừng mắt với Mạc Thành Phi: “Em gái anh mới ngốc đó!”

“Hì hì.” Bác sĩ và y tá của bệnh viện quân khu sao lại không biết Mạc Thành Phi và Cố Bắc Thần là kiểu nhân vật này chứ. Cho nên người phụ nữ nào đó bị bác sĩ và y tá trực tiếp xem như trò cười rồi. Một trong những nhân vật nổi tiếng trong quân khu này, Mạc Thành Phi cũng sẽ bị người khác mắng? Quả thực quá buồn cười rồi!

Mạc Thành Phi trừng mắt với bác sĩ và y tá rồi anh lại nhìn đôi mắt của Văn Tinh Tinh. Anh đưa tay lên vỗ nhẹ vào mặt của cô: “Cô đỡ chút nào chưa?”

“Anh nói xem.” Văn Tinh Tinh trừng mắt với Mạc Thành Phi. Rất lâu sau, cô lại tức giận nói: “Các anh làm cái quái gì vậy? Sao lại tới muộn như vậy chứ?”

Mạc Thành Phi đổ mồ hôi đầm đìa xoa đầu cô: “Cái này lát nữa sẽ giải thích cho cô. Vấn đề là bây giờ cô đã đỡ hơn chưa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1411-ngu-me-man-khong-tinh.html.]

Sau chuyện đó Văn Tinh Tinh không thể ngừng được cái cảm giác vô cùng lo sợ đó. Cô cũng không biết nên trả lời như thế nào. Cuối cùng cô cũng không có việc gì nữa rồi.

Bác sĩ cũng là bác sĩ tốt nhất ở bệnh viện quân khu nên đương nhiên biết được tình trạng hiện giờ của Văn Tinh Tinh. Anh ta vỗ vỗ vào vai của Mạc Thành Phi: “Quân trưởng Mạc, ngài nghe tôi nói vài câu được không?”

“Nói.”

Bác sĩ và bác sĩ tâm lý đều nói là truyền cho Văn Tinh Tinh một lọ thuốc bổ và thuốc an thần. Cơ thể của cô không bị thương. Thuốc chỉ là để làm tê liệt thần kinh của cô. Mà vết thương lớn nhất là do tâm lý. Cái này phải để cô bình tĩnh lại trước rồi từ từ hồi phục mới được.

Sau khi mọi thứ xong xuôi, Văn Tinh Tinh không nhịn mà hỏi An Noãn Noãn bây giờ như thế nào. Những mỗi lần cô đều nhận được đáp án là cô ấy vẫn còn chưa tỉnh lại nhưng cũng không xảy ra cái gì nguy hiểm đến tính mạng.

Mê Truyện Dịch

Văn Tinh Tinh cũng là chịu tội trong nghĩa địa, bị quăng hết chỗ này tới chỗ khác nên trên người cô khó tránh khỏi có mấy vết xước nhỏ, dính bùn và bẩn khắp người cũng không kỳ lạ.

Mạc Thành Phi sai người mang tới một chậu nước ấm. Anh nói là muốn rửa mặt và tay chân cho Văn Tinh Tinh.

Mạc Thành Phi xắn tay áo, vắt khô cái khăn nói: “Giờ này mấy cô y tá đều vây quanh chỗ của An Noãn Noãn túc trực rồi. Không có y tá. Cô để tôi lau qua một chút, tạm bợ cho xong. Lấy đâu ra nhiều chuyện như vậy.”

Văn Tinh Tinh yếu ớt nói: “Không được sờ mó lung tung. Nếu không tôi sẽ cắt chân của anh.”

Mạc Thành Phi đã đáp cái khăn ấm nóng lên trán cô: “Tôi là người như vậy sao?”

Văn Tinh Tinh không có sức cãi nhau với anh. Cô chỉ đành ngậm miệng. Nhưng có nhắm mắt vào thì cô cũng không tài nào ngủ nổi. Kinh hồn bạt vía căn bản là không thể bình phục lại. Cô đột nhiên mở mắt ra, dọa người nào đó một phen hú hồn.

Loading...