Trong biệt thự Li Sơn của nhà họ Cố, nhân khí đặc biệt hưng thịnh, cảm giác về một ngôi nhà hạnh phúc khiến người ta cảm thấy rằng hóa ra nó có thể tốt đẹp như vậy!
Mà Cố An Dương kể từ khi cậu bé được sinh ra đã bị ép ở trong căn phòng tối ở thôn Du Bắc, làm sao có thể nhìn thấy ngôi nhà và sân vườn như của nhà họ Cố chứ, nếu như thấy thì cũng chỉ có thể nhìn thấy trên TV.
Đây là khoảng cách giàu nghèo, dù ở thành phố hay nông thôn, nơi nào có mặt trời chiếu sáng thì nơi đó sẽ tồn tại sự giàu nghèo.
Mặc dù cả thôn Du Bắc và khu biệt thự Li Sơn đều ở Hải Thành, nhưng thế giới của bọn họ lại là khoảng cách giữa trời và đất.
Với sự giới thiệu của An Noãn Noãn, Cố An Dương gặp gỡ, làm quen mọi người trong gia đình nhà họ Cố, sau đó gia đình nhà họ Cố bắt đầu ăn cơm.
Mê Truyện Dịch
Cố An Dương yêu cầu được vào bếp để giúp đỡ nấu bữa ăn. Tất nhiên, gia đình nhà họ Cố sẽ không cho phép. Trên đường trở về Cố An Dương đã rất quen thuộc với An Noãn Noãn, cậu bé nhìn vào mắt cô và nói: “Dì ạ, sau này khi cháu tan học, được nghỉ rồi sẽ giúp dì nấu ăn và dọn dẹp, khi ở nhà cháu thường làm những việc này."
Một đứa trẻ như vậy thực sự khiến người ta rất đau lòng, mọi con mắt đều đổ dồn vào Cố Bắc Thần.
Cố Bắc Thần xoa đầu Cố An Dương và nói: "Được rồi, bình thường con có thể giúp một chút việc lặt vặt, nhưng trước tiên phải làm hết bài tập về nhà đã nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1371-bat-coc.html.]
"Được rồi, ba, ba ..." Đứa bé vẫn còn một chút rụt rè và sợ hãi.
Đứa trẻ này rất ngoan, khi xưng hô với mọi người đều mở rộng cái miệng ra chào, chẳng hạn như gặp Cố Bối Bối liền chào cô, mặc dù ban đầu có hơi lúng túng, nhưng sau vài lần thì nó đã gọi quen miệng, dù sao thì nó vẫn là một đứa trẻ, nhưng chỉ duy nhất xưng hô với An Noãn Noãn là luôn không thể mở miệng ra được.
Nhà họ Cố sắp xếp cho Cố An Dương vào học không phải là trường học huyền thoại dành cho quý tộc, mà là trường tiểu học trực thuộc của quân khu, thực ra cũng tương đối thân thiết với lão gia tử, nhưng họ lại lo lắng khi để đứa trẻ ở trong khu nhà. Mọi người đã quá quen thuộc với nhau, chắc chắn sẽ hỏi về nguồn gốc lai lịch của đứa bé này! Vì vậy, mỗi sáng, Cố An Dương có thể đến trường bằng xe của Cố Vỹ Thành hoặc An Noãn Noãn, hoặc xe của Cố Bối Bối.
Vào ngày đầu năm mới, hai cửa hàng của "Xưởng thủ công Văn An" cùng tổ chức hoạt động, nên họ bận rộn đến khuya mới tan sở.
Sau khi An Noãn Noãn tan sở ở phố thương mại, cô ấy hẹn người phụ trách một công ty quà tặng đi ăn tối, Văn Tinh Tinh cũng đi cùng, cô ấy đi bộ từ phố du lịch đến và hẹn gặp nhau ở nhà hàng cho nên cô đã nhắc nhở Tiểu Vương lái xe đi trước, cô ấy đang đợi anh ở lối ra của nhà để xe.
Do chuyện trước đây, Khương Vân Phong luôn canh giữ An Noãn Noãn, vì vậy khi cô rời khỏi phố thương mại, anh sẽ không đi quá gần, cũng không quá xa để theo cô đến lối ra của bãi đậu xe.
Trên đường đi, An Noãn Noãn đang nói chuyện điện thoại với Cố Bắc Thần, cô nói đến căn cứ để gặp anh ngay khi các hoạt động trong cửa hàng kết thúc, vì vậy hai người cũng rắc vài câu cẩu lương qua điện thoại sau đó mới xác định thời gian.
Tại lối ra của nhà để xe, Khương Vân Phong mở cửa sau cho An Noãn Noãn ngồi vào, thấy cô vẫn đang nghe điện thoại, Khương Vân Phong ra dấu cho An Noãn Noãn là anh ta đi lấy xe, An Noãn Noãn gật đầu. Sau khi thấy cô gật đầu, Khương Vân Phong quay người đi đến bãi đậu xe.