Vừa rồi, lúc Mạc Thành Phi đuổi theo ra ngoài, Văn Tinh Tinh đã đóng cửa thang máy đi xuống lầu, Mạc Thành Phi trực tiếp đi cầu thang bộ, chạy bộ xuống dưới lầu, vừa vặn ngăn cản Văn Tinh Tinh ở dưới lầu.
Lúc này, Mạc Thành Phi chặn Văn Tinh Tinh lại, lại không dám động vào cô ấy, ngộ nhỡ người phụ nữ c.h.ế.t dẫm kia hét lên một tiếng vô lễ, anh ấy sẽ c.h.ế.t chắc, vì vậy, anh ấy chỉ có thể chặn đường cô ấy, hai tay dơ lên bộ dạng đầu hàng: “...Tôi thề, tôi không hề cố ý có ý định bắt chuyện với cô, là lão đại của chúng tôi kêu tôi đưa cô về nhà, nếu không, anh ấy sẽ giam giữ tôi và để tôi đi địa phương tối tăm nhất ... "
Văn Tinh Tinh cũng chắp tay thi lễ thở dài: "Tôi van xin anh luôn đấy, tôi hoàn toàn không cần anh đưa tôi về, lão đại các người có giam lỏng anh thì cũng không liên quan đến tôi.”
Nói tóm lại, Mạc Thành Phi là nói không lại Văn Tinh Tinh, cũng không thể nhờ cậy cô ấy, hai người chỉ đành phân cao thấp.
Liên Hạo đang trốn ở một bên xem náo nhiệt, khiêm tốn đi tới, vỗ vỗ vào vai Mạc Thành Phi nhướn mày nhìn Văn Tinh Tinh: "Mỹ nhân, hay là, tôi đưa cô về nhé?"
Văn Tinh Tinh nhìn lên trời trợn to hai mắt, sau đó nhìn về phía Mạc Thành Phi: "Thôi được, vẫn là anh đưa bổn cô nương về đi!"
Người phụ nữ nào đó đang suy nghĩ ở trong lòng, đêm nay là làm sao vậy, thậm chí ngay cả Văn Tinh Tinh cô cũng trở thành xe nào xe nấy muốn đưa đón đại mỹ nữ sao?
Mạc Thành Phi kéo tay Liên Hạo đang khoác trên vai anh ra, mở cửa ghế phụ cho Văn Tinh Tinh, lấy tay che đầu xe, rất ra dáng nói: "Mời Văn tiểu thư!"
Vị Văn tiểu thư nào đó nhìn Mạc Thành Phi cười ân cần: "Cám ơn, nhưng tôi thích ngồi ghế sau hơn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1222-co-soai-xin-chi-giao.html.]
Mạc Thành Phi đóng cửa ghế phụ lại, lại lập tức mở ghế sau cho cô: “Văn tiểu thư!” Vẫn là thái độ và tư thế của một quý ông như cũ.
Văn Tinh Tinh dường như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, gật gật đầu, nhìn về phía Mạc Thành Phi: “Chờ đã, tôi đột nhiên nhớ ra, anh, uống rượu rồi.” Vừa nói, cô vừa lùi lại, vừa nhanh chóng lắc đầu: “Tôi vẫn nên nhắc nhở anh, anh đừng có mà làm sát thủ trên đường, tôi ra ngoài cổng lớn bắt taxi đây, tạm biệt ~"
Văn tiểu thư nào đó vừa lùi lại, vẫy tay, định chạy trốn thì bị bậc thềm phía sau làm cho cả người loạng choạng "A ..." sau khi lắc người qua lại vài cái cô gần như ngã xuống đất.
“Cẩn thận.” Mạc Thành Phi tiến lên một bước lớn, giữ Văn Tinh Tinh bằng một tay, một tay kéo cô lên trước n.g.ự.c của anh, dưới tác dụng của quán tính, Mạc Thành Phi phải xoay tròn mới có thể ổn định chân của mình, nếu không hai người họ sẽ lại phải ngã về phía của anh.
Mê Truyện Dịch
Cho nên, khi xoay người như vậy, Mạc Thành Phi liền đè Văn Tinh Tinh lên cửa xe, bản thân cũng tự đè lên, không biết người nào đó cố ý hay vô ý, dù sao cũng là không chút chênh lệch, môi của Mạc Thành Phi áp lên môi của Văn Tinh Tinh!
Trong nháy mắt như có tia lửa điện phát ra!
Lúc này, ngọn đèn đường nhàn nhạt khuếch tán ánh sáng dịu dàng ấm áp qua từng bóng cây, tình cờ chiếu vào khuôn mặt của hai người bọn họ.
Mạc Thành Phi cứ như vậy ngây ngốc đè lên Văn Tinh Tinh, dường như vẻ đẹp độc nhất vô nhị từ đôi môi mềm mại của phụ nữ đã khiến anh say như điếu đổ! Nói tóm lại, anh cứ vậy mở to mắt nhìn chằm chằm Văn Tinh Tinh, mà Văn Tinh Tinh cũng bị động tác đột ngột làm cho sửng sốt, vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng lại, liền ngây ngốc nhìn chằm chằm cái người tuấn tú tài giỏi kia đang ở gần sát với mình!
Đột nhiên, có tiếng bước chân gấp gáp cùng giọng nói vụn vặt truyền đến, Văn Tinh Tinh lúc này mới dời tầm mắt, giơ tay muốn đẩy người trên người mình ra, nhưng người này rất nặng khiến cô ấy căn bản là không thể nhúc nhích được.