Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 119:3 : Tràn ngập uy hiếp

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:36:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hải Thành, vịnh Tương Thụ, Cố Bắc Thần đang suy nghĩ về một vấn đề trên đường đến gặp Sở Hoàn. Về vấn đề trí nhớ của An Noãn Noãn đã được cải thiện, trước mắt vẫn không thể cho người nhà họ Sở biết, hoặc cho quá nhiều người biết. Đã có người liên tục muốn đẩy cô ấy vào chỗ chết, điều đó có thể cho thấy rõ ràng rằng trên thân thế của cô ấy nắm rất nhiều nhược điểm của người khác.

Khi Cố Bắc Thần đối mặt với Sở Hoàn, anh đã nói rất khéo léo: "... Noãn Noãn không hề biết gì về việc thiên kim tiểu thư nhà chú hiến m.á.u cho cô ấy. Vì vậy, thay mặt cho Noãn Noãn, cháu muốn gửi lời cảm ơn đến Thị trưởng, vợ của chú và con gái của chú."

Những lời nói của thằng nhóc này Sở Hoàn đều đã nghĩ tới, nhưng ông không nói ra, thậm chí ông còn không có mặt mũi để nói cho Cố Bắc Thần biết chuyện giữa nhà họ Sở và An Noãn Noãn.

Sở Hoàn cố gắng hết sức để làm bầu không khí sinh động lên, dù sao người đàn ông trước mặt cũng là thái tử gia nhà họ Cố, quan trọng anh chính là chồng của An Noãn Noãn, điều này khiến ông ta phải hạ mình bị tên đó chế nhạo hết lần này đến lần khác. Nếu là người khác, thì dù có dùng kiệu tám người khiêng cũng không di chuyển được Sở Hoàn.

Dù sao Sở Hoàn cũng là người có m.á.u mặt, hiện tại không cần nghĩ cũng biết, Cố Bắc Thần cùng người nhà họ Cố đều biết ông ta là ba của An Noãn Noãn, cho nên ông ta có cần phải giải thích nữa không?

Vì vậy, trên khuôn mặt già nua của Sở Hoàn, cười khúc khích hai tiếng haha, chuyển chủ đề thành công rồi chỉ vào Cố Bắc Thần, tuy vẻ mặt có vẻ khó xử nhưng vẫn cười nói: “Thằng nhóc, không ngờ lại kết hôn cùng với An Noãn Noãn. Nó có nhận chú hay không, không quan trọng. Điều quan trọng là, chú nhìn vào thái độ của cháu đấy!"

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1193-tran-ngap-uy-hiep.html.]

Chính bản thân của Cố Bắc Thần cũng rất nghiêm túc, lúc này cũng không có ý nói giỡn với Sở Hoàn, gật đầu nói: “Đó là điều đương nhiên.” Dứt lời, anh rót rượu lên mời Sở Hoàn, đưa ly lên và cùng ông ta nâng ly chúc mừng. Sau đó anh cũng nhìn ông ta rất nghiêm túc nói: "Theo cháu được biết, thiên kim tiểu thư nhà chú đã từng hiến m.á.u cho Noãn Noãn, cháu muốn biết lý do là tại sao?"

Để ngăn Sở Hoàn chỉ nói qua loa lấy lệ, anh tiếp tục nói: "Việc này rất quan trọng đối với Noãn Noãn, cháu nghĩ rằng chú cũng biết là cô ấy đã gặp hai vụ tai nạn ở phố thương mại vào ngày hôm đó. Lần đầu tiên có người cố tình đến cửa hàng để gây khó dễ, cố tình chụp ảnh gây hiểu lầm, mục đích, chắc chú biết rõ hơn cháu, Noãn Noãn đối với chuyện xảy ra hôm đó trí nhớ rất mơ hồ, cho nên cháu cần sự giúp đỡ của chú, đương nhiên cũng giống như ngày hôm đó, mặt mũi cùng danh tiếng quyết định sự nghiệp của chú, cháu hiểu điều này, cháu chỉ muốn biết, trước đó, Sở tiểu thư đã hiến m.á.u cho Noãn Noãn là khi nào? Và là vì cái gì?"

Xét cho cùng, trước mặt của hai vị trưởng lão nhà họ Sở cũng như trong tâm trí của quần chúng cư dân Hải Thành, La Tây là người làm từ thiện, chính là hình ảnh của một Thánh Mẫu gần gũi với dân chúng, trước mặt Sở Hoàn lại càng hiểu chuyện đến không thể tưởng tượng nổi, nhưng theo các nguồn tin tức khác nhau mà Cố Bắc Thần có được, thì không phải là như vậy.

Vì vậy, vài lời nói được Cố Bắc Thần cân nhắc nói ra, nghe như không có vấn đề gì, nhưng nếu nghe đến kĩ càng, thì những câu đó tràn ngập uy h.i.ế.p với Sở Hoàn.

Nhưng Sở Hoàn chỉ có thể nghe, cũng không thể phản bác những gì anh nói, hơn nữa càng không thể nói ông ta không biết cái gì, là một người phụ thân, có thể không biết gì sao?

Sở Hoàn nhíu mày một hồi lâu mới nặng nề nói: "Đó là những việc của bảy năm trước, lúc đó Noãn Noãn cũng mất trí nhớ, không nhận ra rất nhiều người, cũng có quá nhiều chuyện không thể nhớ ra…"

Loading...