Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 112:1 Bị tình địch ức hiếp

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:35:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Cố Bắc Thần kết thúc kì nghỉ, anh tiếp tục đến căn cứ, tuy nói lái xe đến Hải Thành chỉ mất hơn một tiếng, nhưng cũng không thể ngày nào cũng chạy đi chạy lại được phải không!

Trước khi đi một ngày, người nào đó đã làm các loại công tác tư tưởng cho An Noãn Noãn, dù gì cửa hàng vẫn đang sửa sang, bảo cô mang giá vẽ và đồ thêu đi cùng anh đến doanh trại, nhưng nói thế nào người phụ nữ đó cũng không đi.

Sau bữa tối, quy tắc cũ của nhà họ Cố là xem tin tức và kênh truyền hình quân đội, An Noãn Noãn ở trong đại viện mấy ngày mới hiểu vì sao Cố Bối Bối ban ngày cứ hay chạy đến đại viện, nhưng cứ đến buổi chiều tối có gọi thì cũng không về nữa, hóa ra là cô ấy không chịu nổi quy tắc xem tin tức và xem kênh truyền hình quân đội.

Quan trọng là còn không được ăn vặt gì đó, càng không được ngồi nghịch điện thoại chat chit lướt weibo, sẽ bị ông nội thu điện thoại đó!

Nhưng An Noãn Noãn vẫn làm ông cụ Cố mở rộng tầm mắt, từ mấy ngày đầu, ông bà cụ không hề có ý định làm khó bắt cô xem mấy chương trình vô vị khô khan đó, nhưng không ngờ mỗi tối cô lại đến cạnh Cố Bắc Thần tự giác xem tin tức đúng giờ, xem xong còn tiếp tục xem tin tức quân sự.

Nhưng tối nay, An Noãn Noãn không định xem tin tức quân sự, nói là phải thu dọn đồ cho Cố Bắc Thần.

Cố Bắc Thần vừa hay tiếp lời: “Lát nữa thì cùng nhau dọn.” Nói xong, anh nhìn sang ông nội nói: “Ông ơi, cháu muốn đưa Noãn Noãn vào đó ở mấy ngày.”

“Được đấy! Vậy thì đi thôi, vừa hay cửa hàng của nó vẫn đang sửa sang, sợ sau này không còn cơ hội nữa.”

Bà nội cũng giở đủ trò thuyết phục Noãn Noãn đi cùng cháu nội, thế đã đủ rồi, bà còn nói hai người họ suốt ngày chỉ biết bày binh bố trận c.h.é.m chém g.i.ế.c giết, chỉ biết lo cho sự nghiệp, sinh con mới là chuyện lớn hàng đầu của đời người.

Mê Truyện Dịch

An Noãn Noãn không từ chối cũng không đồng ý, đợi sau khi hai người quay về phòng ngủ, người phụ nữ mới tức giận, hai tay ôm lấy khuôn mặt Cố Bắc Thần bóp bóp rồi gầm lên: “Anh thật lòng không muốn em tự do chứ gì! Đã nói rồi, sửa sang cửa hàng cách ngày em phải đi xem một lần, anh nghĩ cứ vứt cho họ là xong à, làm sai lại phải làm lại đấy, anh hiểu không?”

Cố Bắc Thần thì không quan tâm nhiều đến vậy, dùng ánh mắt và biểu cảm nghiêm túc nhìn cô, nói cũng rất đàng hoàng, những lời nói ra thì lại không đàng hoàng chút nào.

“Nhưng em cũng phải quan tâm đến cảm xúc của chồng em nữa chứ! Nếu em cứ mãi không có động tĩnh gì thì cậu đây sẽ bị họ lôi đi khám nam khoa thật đấy.”

“Phụt, haha…” An Noãn Noãn cười haha, những điều đó mà anh cũng nói được một cách nghiêm túc như vậy, đến chịu.

Cố Bắc Thần bị An Noãn Noãn cười thối mặt, anh bóp lấy mũi cô lắc lắc: “Em còn dám cười à, đây toàn là do em tự tạo ra mà.”

An Noãn Noãn cũng ngụy biện: “Nhưng anh nói em phải làm thế nào bây giờ, em đã nói với mẹ anh rồi, cũng không thể giải thích với bà ấy là em nói bừa để dọa bà ấy chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1121-bi-tinh-dich-uc-hiep.html.]

Cố Bắc Thần cong mày lạnh lùng nói: “Nhưng bà ấy vẫn tin nha đầu em nói thật, không biết anh có phải con ruột bà ấy sinh ra không nữa, làm anh bây giờ lúc nào cũng thấy căng thẳng.”

Cố Bắc Thần cằn nhằn xong nhéo nhéo cằm An Noãn Noãn: “Nhưng bây giờ lại có cách rất hay, không cần em giải thích với bà Cố gì cả, không biết thiếu phu nhân Cố có muốn hợp tác không đây?”

An Noãn Noãn vỗ vào tay Cố Bắc Thần: “Cách gì vậy?”

Cố Bắc Thần hơi nhướn mày: “Đương nhiên là, làm chỗ nào đó phình lên rồi!” Cố Bắc Thần vừa nói vừa đặt tay lên bụng cô.

Người phụ nữ nào đó lại cảm thấy tên xấu xa này lại bắt đầu có dấu hiệu “cư xử không đúng mực” bèn hất tay anh ra: “Trời ạ, bao giờ anh mới quên đi bản chất háo sắc của anh vậy, anh không nói được câu nào đàng hoàng à.”

Sở thích của người nào đó thật không ổn, thu lại nụ cười, chỉ An Noãn Noãn đi vào nhà tắm.

Người phụ nữ hét lên: “Anh làm gì thế…..”

“Cạch” một tiếng, cửa nhà tắm đã bị khóa trái lại, nhìn An Noãn Noãn: “Em chẳng phải chê anh không làm chuyện gì đàng hoàng sao, bây giờ anh làm chút chuyện đàng hoàng cho em xem.”

An Noãn Noãn thấy không ổn, định chạy đi, nhưng cửa như bị hàn lại rồi không mở ra được.

Người phụ nữ khóc không ra nước mắt, tức giận nhìn chằm chằm vào người kia: “Cố Bắc Thần….anh….sao anh lại vô liêm sỉ thế hả? Người ta bị anh ức h.i.ế.p c.h.ế.t mất thôi, em không muốn sống nữa…”

Cố Bắc Thần đã cởi quần áo xong rồi, cơ bụng tám múi dưới ánh đèn làm người ta thèm nhỏ dãi, nhưng người phụ nữ lại cứ nhắm mắt hét lên.

Cố Bắc Thần cau mày, kéo cô vào lòng: “Được rồi, được rồi, rõ ràng là em bảo làm chuyện gì đó nghiêm túc, bây giờ lại nói anh không đúng rồi.” Người nào đó quá vô liêm sỉ nói, còn cong môi lên, giọng nói trầm xuống ra vẻ nghiêm túc hơn: “Được rồi, được rồi, vậy thì làm chuyện không nghiêm túc đi cho xong.”

Cố Bắc Thần nói xong, đã bế ngang người phụ nữ, tay ôm lấy chân cô, nhấc chân lên, đặt vào bồn tắm.

Nước b.ắ.n tung tóe khắp sàn, An Noãn Noãn kêu “a” một tiếng, ôm lấy cổ anh: “Cố Bắc Thần, anh là đồ lưu manh, anh định làm gì vậy?”

Loading...