Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 111:1 Cố Soái thật phúc hắc

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:35:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Bắc Thần nói, mình không hiểu về kinh doanh, nhưng ý anh là cứ để An Noãn Noãn mở trước một cửa hàng, vị trí tốt nhất là mở ở khu phố du lịch hoặc ở khu phố thương mại sầm uất nhất ở Hải Thành. Chủ yếu là kinh doanh các mặt hàng sản phẩm thêu đặc sắc của trấn Cẩm Tú, đồng thời có thể kinh doanh thêm các mặt hàng như đồ có thể sưu tầm, hay đồ lưu niệm có thể làm quà cho bạn bè hay người thân, hoặc vật dụng trang trí nhà cửa.

Sau đó, có thể dùng căn hộ của họ ở vịnh Ngân Hà để làm phòng chế tác. Khách hàng lớn thì để Lục Đào và Cố Bối Bối liên hệ, thuận tiện tạo thêm quan hệ các mối quan hệ là rất tốt.

An Noãn Noãn nghe xong gật gật đầu: “Được nha, Cố đại quân trưởng, phần trước em đã nghĩ đến rồi, còn phần sau thì có chút chưa chắc chắn lắm.”

Cố Bắc Thần nhíu mày: “Phần sau, phần nào cơ?”

An Noãn Noãn giơ ngón tay và nói: “Có hai điểm, căn hộ ở vịnh Ngân Hà không thể dùng làm phòng chế tác, thứ hai, mới bắt đầu không cần đến Lục Đào và Cố Bối Bối mở rộng thị trường đâu, đợi chúng ta đi vào quỹ đạo rồi thì có thể mở rộng kinh doanh.”

“Sai, quá sai, đặc biệt sai, chính vì mới bắt đầu nên mới muốn có người mở đường, một mối hàng lớn như Bối Bối và Lục Đào có thể đẩy đi bán được rất nhiều kiện hàng rồi, không cần lo lắng về vấn đề xoay vòng vốn nữa rồi.”

An Noãn Noãn nghĩ nghĩ, điều anh nói không phải không chính xác: “Nhưng nếu như vậy, người khác chắc chắn sẽ nói, An Noãn Noãn em nếu không dựa vào bóng mát của hai cây đại thụ là Cố Bối Bối và Lục tổng thì chẳng làm nên trò trống gì!”

Cố Bắc Thần cũng không nôn nóng như cô, bình tĩnh nói: “Nếu có người nói như vậy thật, thì em cứ nói thẳng với họ, đáng tiếc, anh không quen biết Cố Bối Bối và Lục Đào, tôi có bản lĩnh quen biết hai người họ, sao nào? Không phục thì đến phân cao thấp đi!”

An Noãn Noãn cạn lời nhìn lên trời “……” hồi lâu mới nói: “Em cảm thấy anh không nên làm quân nhân, mà nên làm….nhà phê bình học thuyết xằng bậy đi.”

Cố Bắc Thần vỗ nhẹ sau đầu An Noãn Noãn: “Sao đứa trẻ như em lại cố chấp thế nhỉ? Đây đều là hiện thực đẫm máu, chồng em đang dạy em cách để khỏi đi đường vòng, có hiểu không hả cô gái của tôi?”

Hai người cứ thế mà giảng đạo lý cho nhau, xe của Cố Bắc Thần đã đỗ trước cửa siêu thị hoa quả: “Em đi mua ít hoa quả đi, lần này đi vội quá, chả mang được gì cho bạn em.”

Một câu đơn giản như vậy thôi, đã làm An Noãn Noãn cảm động suýt khóc, còn cảm động hơn là khi anh cho cô mấy trăm triệu!

Cô nhớ rằng từng có người nói: “Nếu ai đó thật sự yêu bạn, người đó sẽ tôn trọng, đối xử tử tế với bạn bè và người thân của bạn.”

An Noãn Noãn cắn môi dưới, nhìn ra bên ngoài, chắc chắn không ai nhìn họ, bèn hôn chụt một cái lên má Cố Bắc Thần, rồi đẩy cửa xe chạy đi.

Cố Bắc Thần cười cười sờ lên mặt, nhìn theo bóng lưng cô, sau đó đẩy cửa xe, cùng đi vào cửa hàng với cô.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1111-co-soai-that-phuc-hac.html.]

Người nào đó quả nhiên lấy cớ làm lái xe, xách một đống hoa quả lên tầng cho An Noãn Noãn, còn dựa vào cửa nhìn rất ga lăng: “Pha cho anh ly trà, anh ở trong xe đợi lệnh, bà xã có việc gì phân phó cứ điện thoại cho là được.”

Lúc này Văn Tinh Tinh còn chưa tan làm, An Noãn Noãn bị người nào đó làm cho bật cười: “Anh đừng có quái gở như thế được không, Văn Tinh Tinh còn chưa tan làm, anh vào đây đi.”

“Tốt nhất anh vẫn nên vào xe đợi, nhà này vốn đã nhỏ, hiện tại lại thêm một chiếc giường, còn đặt bao nhiêu giá vẽ và cây cảnh, anh mà bước vào thì em không còn chỗ cựa quậy nữa.”

Khi Vương Tranh đến trước xe của Cố Bắc Thần, ai đó đang dựa vào ghế lật xem đồ vật lấy được từ nhà ở quê của An Noãn Noãn, vật mà bà ngoại cất trong ngăn kéo tủ quần áo của An Noãn Noãn.

Cố Bắc Thần nhả khói, hơi nhíu mày, nhìn kĩ từng trang, đều do bà ngoại tự tay viết.

Từ chuyện An Vũ Vy, cũng là mẹ An Noãn Noãn ly hôn với Sở Hoàn cho đến nay, chuyện gì cũng có, nhiều nhất là, nghi ngờ về vụ tai nạn xe của An Vũ Vy, còn một điểm nghi vấn nữa là, mùa hè năm đó An Noãn Noãn đến trại hè ở Tây Tạng còn bị ném lại ở vùng đất không người.

Trong đó, người được nhắc đến nhiều nhất trong ghi chép của bà có tên La Tây, là vợ hiện tại của Sở Hoàn.

Vương Tranh đến nơi rồi xuống xe, gõ cửa xe của Cố Bắc Thần: “Lão đại, có tiến triển.”

Cố Bắc Thần nhìn về phía cửa xe: “Lên xe.”

Vương Tranh nói, La Tây trước đây đúng là bạn tốt của An Vũ Vy, theo điều tra, năm ấy có ba người phụ nữ chơi với nhau trong đó có An Vũ Vy và La Tây.

Vương Tranh cũng châm thuốc rồi nói: “Người còn lại chính là phu nhân của bộ trưởng - Lan Tịnh Di. Nghe nói, sau khi An Vũ Vy xảy ra chuyện, Lan Tịnh Di đã ra nước ngoài, sau khi về nước thì gả cho bộ trưởng, vẫn luôn không qua lại gì với La Tây.”

Cố Bắc Thần gật đầu: “Ừ, nếu đã như vậy, có những việc có thể vạch trần ra rồi.” Nói xong, anh thu lại đồ của bà ngoại, rồi nói: “Quan trọng là bây giờ bà không còn nữa, còn Noãn Noãn thì không nhớ gì về những việc trước kia, vì vậy quá nhiều điểm nghi vấn không gỡ ra được.”

Cố Bắc Thần nhả khói tiếp tục nói: “Nhìn từ những gì bà ngoại để lại, năm đó, La Tây đã l.à.m t.ì.n.h nhân của Sở Hoàn, mà quan trọng là con gái Sở Kiều Kiều của Sở Hoàn và La Tây chỉ cách Noãn Noãn có mấy tháng, càng kì lạ hơn là tại sao đến năm Noãn Noãn tám tuổi thì An Vũ Vy mới ly hôn với Sở Hoàn, cái này nói lên điều gì?”

Vương Tranh gật đầu: “Chỉ có thể nói, La Tây luôn chờ đợi cơ hội.”

Cố Bắc Thần bắt tay vào xếp lại đống tài liệu, trầm ngâm nói: “Xem ra La Tây quả nhiên có vấn đề, mà còn có vấn đề rất lớn.”

Loading...