An Noãn Noãn bị lời nói của Thang Mễ làm cho sững sờ, không biết nên nói cái gì, chỉ nhìn cô gái đối diện bằng vẻ mặt vô cùng khó tin, một lúc lâu sau mới lắc đầu: "Làm sao có thể."
Thang Mễ nhíu mày: "Noãn Noãn, mình không có ý gì khác, mình không định nói ra, nhưng mình nghĩ vì chúng ta là bạn nên không thể giấu giếm. Tất nhiên, mình biết cậu không bao giờ có ý nghĩ đó với Đường Thần, mình nghĩ, tất cả chỉ là tình yêu đơn phương của cá nhân anh ta, là mơ tưởng của anh ta, nhưng nếu mình không nói ra, trong lòng sẽ rất khó chịu."
An Noãn Noãn mạnh mẽ chớp chớp mắt: "Thang Mễ, nhưng mình không biết cái gì cả!"
Thang Mễ bất lực lắc đầu: "Đương nhiên là cậu không biết rồi. Nếu như cậu biết hết mọi chuyện thì quá đơn giản rồi. Lòng dạ của Đường Thần rất thâm sâu, ai ~ Giờ nghĩ lại thấy thật nực cười. Năm đó tại trường chúng ta, anh ta nhìn thấy hai chúng ta cùng một lúc, đoán chừng anh ta đã có ý nghĩ đó với cậu đi. Cũng là làm khó anh ta rồi. Thôi thôi, bỏ đi không nói đến anh ta nữa, chúng ta hãy nói về chuyện của mình bây giờ. Nhanh nhanh cho mình một ý kiến đi, nếu mình có thai thì phải làm sao đây?"
An Noãn Noãn suy nghĩ một chút, mở điện thoại lên tìm kiếm: "Đây, có que thử. Chỉ cần 48 giờ sau cậu có thể biết xem mình có thai hay không, hiện tại cậu nên đi mua que thử ngay đi."
An Noãn Noãn cùng Thang Mễ đi mua que thử ở hiệu thuốc dưới lầu, đúng lúc thấy Đường Thần và Trần Sa Sa đang chuẩn bị rời khỏi tòa nhà quốc tế Cẩm Thượng Hiên.
Tới cửa, bốn người đều nhìn thấy lẫn nhau, bầu không khí đặc biệt kỳ quái, Đường Thần nghi hoặc mở miệng trước, anh ta nhìn về phía An Noãn Noãn: "Trở về khi nào vậy?"
An Noãn Noãn liếc mắt nhìn Thang Mễ, nhưng không để ý tới Trần Sa Sa, chỉ là cùng Trần Sa Sa gật đầu tượng trưng, coi như là chào hỏi, sau đó nhìn Đường Thần: "Tối nay hai người cũng ăn cơm ở chỗ này à?"
Đường Thần nói “Ừm” một tiếng, anh ta không chào hỏi Thang Mễ: “Đi tiệm thuốc, có chỗ nào không khỏe sao?” Anh ta vẫn nhìn An Noãn Noãn hỏi.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn cắn môi dưới, hướng mắt về phía Thang Mễ: "Thang Mễ không khỏe."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1031-thao-nguyen-lay-lai-ky-uc-nam-nao-1.html.]
Thang Mễ kéo An Noãn Noãn: "Đi thôi."
Đường Thần cũng không trả lời, liếc nhẹ nhìn Thang Mễ, sau đó nhìn về phía Trần Sa Sa: "Đi thôi!"
Sau khi rời khỏi tầm mắt của Đường Thần và Trần Sa Sa, An Noãn Noãn nhướn mày nhìn Thang Mễ: "Tại sao mình lại cảm thấy không đúng!"
“Có chuyện gì không đúng vậy?” vì tức giận nên Thang Mễ đang có một tâm trạng rất tệ.
"Là khi bà ngoại mình mất, không phải cậu vẫn cùng Đường Thần đến nhà của mình sao? Sao lại không nghe thấy cậu nhắc tới..."
Thang Mễ nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhà cậu xảy ra chuyện lớn như vậy, cậu còn muốn mình nói chuyện đó với cậu sao? Hơn nữa, sự việc mới xảy ra mấy ngày nay, mình chưa nghĩ thông suốt, chỉ là muốn uy h.i.ế.p anh ta để kết hôn mà thôi... Này, cậu phiền phức quá, bỏ đi, bỏ đi đừng nói nữa, mau mua que thử về xem có thai không."
“Ừh!” An Noãn Noãn không nói nên lời, nhìn chằm chằm Thang Mễ: “Vậy nếu mang thai thì cậu tính làm như thế nào?”
"Tất nhiên là bỏ đi rồi, mình không muốn trở thành một bà mẹ đơn thân, chưa lập gia đình mà đã sinh con." Thang Mễ nhẹ nhàng nói với người bên cạnh.
Hai người đi vào nhà vệ sinh rất lâu nhưng vẫn không hiểu, liền tìm nhân viên bán thuốc hỏi xem thì họ nói giờ vẫn đang còn mơ hồ, để sau một tuần đi xét nghiệm thì mới có thể biết rõ được nhưng hơn một nửa là hiện thị đã mang thai.
Thang Mễ hỏi thẳng: "Có cách nào để ngăn chặn nó không? Chị mau nói cho tôi biết đi.”