Lục Tĩnh Vũ thực sự bị lời nói của Cố Bắc Thần làm choáng váng vài giây, mặc dù anh ta và Mục Hiểu Hiểu chỉ lợi dụng lẫn nhau, nhưng cũng chưa từng nghĩ sẽ đối xử với cô ta như vậy.
Ở Hải Thành, ai mà không biết câu lạc bộ tư nhân cao cấp “Lan Phường” là làm gì chứ, nói thẳng ra là câu lạc bộ với vẻ ngoài hào nhoáng nhưng trên thực tế chính là kỹ viện, nơi chủ yếu tiếp đãi những khách hàng kín, khách hàng vô cùng phức tạp, muốn hủy hoại nhà họ Mục chỉ cần trong tích tắc.
Suy nghĩ của thái tử gia nhà họ Cố đúng là khác người.
Cố Bắc Thần nói xong quay người đi: “Anh có thể không cần làm như vậy, nhưng đừng nghĩ đến việc Lục Thị quật khởi trở lại, tuy cậu chủ như tôi không tham gia vào việc trong giới kinh doanh, nhưng tôi có cả trăm cách để bù đắp lại tổn thương mà Noãn Noãn từng gánh chịu.”
“Đợi đã.” Lục Tĩnh Vũ kêu lên một tiếng sau lưng của Cố Bắc Thần.
Cố Bắc Thần nhẹ nhàng quay người lại, hai tay đút túi quần, nhìn chằm chằm vào Lục Tĩnh Vũ: “Thằng nhãi như anh không nghĩ rằng Noãn Noãn sẽ có ngày hôm nay đúng không?” Nói xong, anh bước mấy bước đến gần Lục Tĩnh Vũ nói: “Anh dám ức h.i.ế.p hai bà cháu cô quả đáng thương như họ, anh dám tằng tịu hợp tác với nhà họ Mục, thì nên nghĩ đến kết cục như ngày hôm nay. Nhưng anh đúng là gan to bằng trời, rõ ràng biết chúng tôi đã kết hôn, mẹ kiếp còn dám ép buộc điều khiển Noãn Noãn.”
Lục Tĩnh Vũ lắc đầu nguầy nguậy: “Cố thiếu anh hiểu lầm rồi, tôi thực sự không có…”
“Không có?” Cố Bắc Thần hỏi ngược lại một câu rồi nói: “Xử lí nhà họ Mục trước rồi hãy nói đến chuyện trở mình của Lục Thị!” Nói xong, anh liếc nhẹ Lục Tĩnh Vũ: “Nhớ cho kĩ, dám động vào người phụ nữ của Cố Bắc Thần, người tính toán hại cô ấy, sẽ có kết cục rất thảm đấy.”
Nhìn người nào đó khí thế bừng bừng đi về phía này, An Noãn Noãn hỏi anh: “Anh có gì mà nói với anh ta chứ?”
Cố Bắc Thần nhướn mày: “Đương nhiên là có cái để nói rồi, ví dụ, như vợ chồng mình ngủ như thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1001-sao-anh-lay-vo-lai-kho-den-the.html.]
“Hả?” An Noãn Noãn mặt đỏ bừng, đẩy Cố Bắc Thần mấy cái rồi nói: “Anh, bao giờ anh mới sửa được cái bản tính lưu manh đó hả?”
Cố Bắc Thần cười nham hiểm, l.i.ế.m liếm môi: “Chắc không sửa được đâu.”
Xe của Cố Bắc Thần đi về phía trước dưới sự chỉ huy của An Noãn Noãn, đi qua quảng trường, còn có các bà các dì đang nhảy múa, cuộc sống ở thị trấn nhỏ thật yên bình và thoải mái.
Nam tài nữ sắc, một chiếc xe chở hai người, chắc chắn sẽ thu hút ánh nhìn của thị trấn nhỏ.
Xe đi vào ngõ nhỏ, hai bên đường đỗ đầy các loại xe, xe máy, xe điện, xe đạp các loại.
Trong ngõ đông người qua lại, đồ ăn vặt ở đây để lưu giữ hương vị vốn có, đa số đều dùng than củi, vì vậy trên bầu trời của con phố ẩm thực, được bao phủ bởi làn khói mịt mù.
Có người cau mày: “Chúng ta ăn ở đây sao….sao có cảm giác như ở chợ đêm vậy?”
Nhưng Cố Bắc Thần cũng không chê chút nào, hôm nay anh chính là muốn để An Noãn Noãn tình cờ đưa anh đến nơi cô từng đến, để xem hồi ức của cô không trọn vẹn như thế nào.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn gật đầu: “Vâng, đúng rồi, trấn Cẩm Tú ngoài nổi tiếng thế giới với nghề thêu, thì chính là ẩm thực rồi, anh đừng thấy chỗ này không sang trọng mà xem thường, du khách đến tham quan trấn Cẩm Tú đều đến đây thưởng thức đó.”