Buổi tối là thời gian mấy người tuổi các cô cuồng hoan phóng túng, ăn chơi hóng chuyện.
Bạch Lộ và Tống Vũ đều rảnh rỗi.
Hai người biết nhiều chuyện, nhặt mấy tin có ý nghĩa nói với cô.
Trì Yên thừa lúc hai cô nàng thao thao bất tuyệt nói mà lên lướt Weibo, vừa lướt trang đầu đều là mấy tin phổ biến, chắc là dùng tiền mua, bây giờ bình và chia sẻ cũng chưa hơn một trăm.
Cô vốn định lướt qua, ngón tay đều đưa lên rồi lại bị cô kéo trở về.
Đề tài rất quen thuộc ——
Về bạo lực học đường.
Trì Yên mím môi, cô đã trải qua loại chuyện này, nên vừa thấy đã cực kì đồng cảm, hoàn toàn không thể đứng ngoài cuộc được, chỉ chần chờ vài giây đã ấn chia sẻ.
Cũng chỉ đơn giản là chia sẻ, không phát biểu bất cứ điều gì cả.
Sau khi chuyển phát xong, Trì Yên lại cùng hai người kia hàn huyên vài câu, sau một hồi đem mấy chuyện sắp tới lớn lớn bé bé đều nói cả, bấy giờ mới chạy đến phòng ăn cơm tối.
Trì Yên vừa đến kỳ sinh lý, nên có vẻ đặc biệt không có tinh thần, buổi tối cũng không dễ ngủ.
Trước kia lúc ở một mình, phần lớn cô đều nằm trên giường quay cuồng đến mức không có ý thức mới có thể ngủ được, thậm chí lúc học đại học, có một lần Bạch Lộ phải đưa cô lên phòng y tế nữa.
Thời gian đó, sức khỏe của cô thật sự suy kiệt.
Sau khi gả đến Khương gia đã tốt hơn không ít, Thẩm Văn Hinh là bác sĩ, biết cái gì tốt cho sức khỏe, cái gì không tốt, dưỡng hơn nửa năm cuối cùng cũng không cần lại lăn qua lăn lại nữa.
Đêm nay Trì Yên nằm trong n.g.ự.c Khương Dịch ngủ còn sâu hơn mấy hôm trước, mãi đến 8h mới tự nhiên tỉnh dậy.
Hai ngày này không có cảnh diễn của cô, Trì Yên dứt khoát tắt hết chuông báo thức.
Hình như hơn 7 giờ Khương Dịch đã đi rồi, Trì Yên nhớ rõ bản thân ngje được tiếng động, cô mệt đến không làm gì được, đến mắt cũng không mở luôn.
Trì Yên bò trên giường một lát, lúc này mới nhớ ra hôm nay Khương Vận hẹn gặp cô.
Hiện tại Khương Vận chỉ dẫn theo hai người, so với cô, người kia đã tự mình thành một vị tai to mặt lớn, chỉ thiếu cuối năm nay được phong Ảnh đế nữa thôi.
Nghĩ như vậy, Trì Yên cảm thấy bản thân có thể là xoay đổi vận mệnh, có thể may mắn được Khương Vận nhìn trúng.
Trì Yên trang điểm nhẹ nhàng, chỉ trang điểm đơn giản một chút, nhìn trong sáng dịu dàng.
Lúc sắp ra cửa cả miệng vẫn đầy vị đường đỏ, chính cô cũng cảm thấy khó chịu, lấy mấy cái kẹo cao su ra nhai, sau đó lại súc miệng bằng nước ấm, chờ hơi thở sạch sẽ, lại lột một viên mứt hoa quả ăn
Địa điểm Khương Vận hẹn là một quán trà ở trung tâm thành phố
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-84-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
9 giờ 40", Trì Yên đến trước 20"
Quán trà lúc này không có nhiều người, trang hoàng đẹp đẽ, xa hoa, hành lang treo hơn mười bức danh họa, nhìn đều có vẻ đã lâu năm rồi, tuy rằng Trì Yên không có nhiều hứng thú.
Cô đi theo phục vụ dẫn đường đi lên, lúc tới cuối cùng, phục vụ gõ cửa vài cái, rất nhanh đã có người nói “Mời vào”.
Cửa bị mở ra, Trì Yên đi vào, xoay người nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Diện tích phòng bao không lớn, nhưng nhìn rất thoải mái, ánh đèn màu vàng cam, nhu nhu hòa hòa phủ xuống, Trì Yên liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi đối diện với Khương Vận.
Cái bàn hình như làm từ gỗ lê, là bàn bốn người, phía đối diện vừa hay cái ghế đôi, nâu thẫm, có khắc hoa văn rất tinh xảo.
Trì Yên chú ý tới chỗ bên cạnh Khương Vận có để đồ, có túi, còn có áo khoác, ngay cả di động cũng đều đặt ở một bên bàn.
Mà đối diện chị, người đàn ông cũng không nhìn cô, cầm chén trà nhấp một ngụm.
Khương Vận mở miệng trước: “Tiểu Trì, thật ngại quá,” chị khụ một tiếng, “Khương Dịch em đứng lên, để cho cho cô gái nhỏ người ta còn ngồi với chứ.”
Trì Yên cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Đi gặp mặt người khác, cô luôn có thói quen đến sớm hơn mười phút
Chỉ là bây giờ vừa thấy, đã biết cô không nên đến sớm.
Ai có thể ngờ Khương Dịch không đến công ty, ngược lại chạy tới tới gặp Khương Vận chứ?
Mê Truyện Dịch
Khương Dịch buông chén trà xuống, sau khi có tiếng đụng nhẹ, anh nghiêng đầu nhìn về phía Trì Yên.
Khóe miệng anh câu lên một tia ý cười không rõ, đứng dậy tránh ra, từ đầu đến cuối không nói một lời.
Trì Yên biết Khương Vận không biết quan hệ giữa cô với Khương Dịch.
Thật ra mà nói, lúc cô và Khương Dịch kết hôn rất vội vàng, ngoại trừ Thẩm Văn Hinh và Khương Du Sở, lúc ấy căn bản là chẳng có ai khác trong Khương gia biết cả.
Cô nâng khóe môi, diễn nhiều rồi nên rất nhanh đã khôi phục vẻ mặt tự nhiên, đặc biệt lễ phép cưòi nhẹ: "chị Khương Vận, Khương.... tổng"
Khương Dịch đứng lệch phía dưới, sườn mặt rất đẹp, Trì Yên thấy độ cong khóe môi anh càng sâu.
Cô làm như không phát hiện ra.
Khương Vận: “Tiểu Dịch, em có thể đi rồi.”
Khương Dịch không nhúc nhích.