Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 149: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:23:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chậc.

Qua một cái mương Từ Tĩnh lại đụng phải một cửa Khương Bác Đào.

Cảm xúc chán nản của Trì Yên lại dâng lên, đã gõ chữ "Ân" lên rồi, trước khi gửi vài giây lại sợ Khương Dịch lo lắng, đổi thành một chữ "Được"

Mở Weibo ra lại thấy, vấn đề cô hỏi trước đó cũng được rep lại rồi.

Khương Dịch ca ca:【 hình như đều là fans của em. 】

Trì Yên có chút ngốc, nửa ngày không phản ứng lại được.

Mãi đến khi vào Weibo của chính mình, phần người đã follow, tài khoản của Khương Dịch không hiểu sao đã biến thành người cô quang minh chính đại theo dõi rồi.

Cô bị ốm một tuần này, không có livestream, ngày thường cũng ít phát Weibo, ngay cả đến bình luận cũng không thấy.

Bài Weibo gần nhất cũng là cách một tuần rồi.

Bên dười trừ một đống bình luận giục cô phát Weibo, quả nhiên có không ít fans để ý tới người cô mới follow.

Yên Yên kết hôn năm thứ nhất ta rất muốn khóc:【 Khương Dịch ca ca chẳng lẽ là vị khoảng thời gian trước tai tiếng bay đầy trời sao? 】

Nick name đều bị chiếm dụng làm sao bây giờ:【 lầu trêm đừng nói bừa, là Khương giáo sư nhà bọn mị đấy nhé! 】

Sở Sở là tiên nữ:【 lầu trên cùng lầu trên của lầu trên đều đừng nói bừa, là anh trai của mị đó! 】

Trì Yên: “……”

Cô cảm thấy có một số việc, muốn giấu diếm cũng không được.

Trì Yên ở trong lòng thở dài, đem câu “Thuận theo tự nhiên” mặc niệm vài lần, tâm tình mới chậm rãi bình phục.

Tiệc mừng đóng máy bắt đầu từ 6 giờ, mãi cho đến 7 giờ rưỡi mới kết thúc.

Cả vòng luẩn quẩn hỗn loạn cả lên, đại khái là không thỏa mãn một bữa cơm này, sau khi bữa tiệc kết thúc đều muốn đi bar hoặc đặt phòng ở KTV.

Trì Yên không có khả năng lại đi theo nữa, cơm nước xong lập tức chào hỏi đạo diễn Phùng.

Cô bé này mấy hôm nay bị ốm đạo diễn Phùng cũng thấy, cũng không giữ cô lại, dặn dò cô vài câu "Chú ý an toàn" liền thả người.

Trì Yên uống hai ly rượu, dựa vào cột đá sư tử trắng trước cửa nhà hàng gọi điện thoại cho Khương Dịch.

Sau khi kêu hai tiếng, điện thoại bị cắt, cùng lúc đó, có tiếng còi bay vào tai.

Trì Yên nâng mắt, sửng sốt một hồi lâu mới phát hiện ra đó là xe của Khương Dịch.

Uống rượu vào, đầu mơ màng, đến bước chân cũng phiêu phiêu, Trì Yên cảm thấy bản thân như là đang lướt trên sóng vậy, một đường bay thẳng vào trong xe mới quay đầu xem có paparazzi không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-149-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

May mắn, trong tầm mắt cô có thể thấy thì chả nhìn được ai cả.

Khương Dịch cúi người cài dây an toàn cho Trì Yên, vừa cúi sát vào là có thể ngửi thấy mùi rượu trên người cô, cô gái nhỏ ánh mắt long lanh nhìn anh, môi khẽ nhếch, môi hồng răng trắng.

Anh không nhịn được cúi đầu hôn cô một cái, “Uống say rồi à?”

Trì Yên nâng cánh tay ôm lấy cổ anh, nâng mặt hôn lên môi anh, “Không say mà.”

Cô cũng không phải ba ly là ngã, sao có thể uống có hai ly đã không phân biệt được đông nam tây bắc chứ.

Nụ hôn dễ dàng bị anh cưỡng chiếm, Trì Yên có chút không thở nổi, đẩy anh ra một chút, sau đó nghiêng đầu tránh: “Là ba mẹ bảo bọn mình về sao?”

“Ân,” giọng Khương Dịch cũng mang theo tiếng thở dốc, anh cài đai an toàn cẩn thận cho cô, giọng khàn khàn, ngữ khí lại không mặn không nhạt: “Trong nhà có khách.”

Mê Truyện Dịch

Trì Yên không để trong lòng lắm.

Cả một đường cô đều dựa vào lưng ghế ngủ, chờ đến lúc đến Giang Nam nhất phẩm đã là 8 giờ rưỡi tối.

Bây giờ khách mà còn ở Khương gia thì 10 phần là người một nhà rồi.

Trì Yên vốn dĩ không có nhiều tinh thần, xuống xe bị gió lạnh thổi qua, lúc này mới cảm thấy toàn thân thoải mái, đầu lập tức thanh tỉnh, đến phản ứng cũng nhanh hơn không ít.

Trên vai nhanh chóng có một chiếc áo vest đắp lên, nhiệt độ cơ thể anh vẫn còn lưu lại, sạch sẽ ấm áp.

Trì Yên túm áo khoác, kéo tay Khương Dịch ôm vào lòng, "Khách nào thế?"

Khương Dịch trở tay cầm tay cô, ngữ điệu vẫn lãnh đạm như cũ: “Đi vào sẽ biết.”

Khương Dịch đáp thế Trì Yên không thể không bắt đầu bận tâm một chút

Từ cổng lớn đi vào có hơn mười mét, Trì Yên vẫn không thể đoán được là ai, đã có người ra mở cửa.

Là phụ nữ.

Mắt Trì Yên còn chưa nâng lên, tay anh nắm tay cô lại càng chặt, cô nghe thấy người phụ nữ kia mở miệng, giọng rất dịu dàng, không phải là Thẩm Văn Hinh hay Khương Du Sở: “Yên…… Trì Yên phải không?”

Giọng nữ này hình như đã nghe ở đâu rồi, nhưng trong nhất thời Trì Yên lại không nhớ ra, cũng không quen lắm.

Trì Yên lúc này mới nâng mắt, mắt cô mở to, kinh ngạc khi thấy người xa lạ biết tên mình, lúc này vẫn hơi mê mang khó hiểu.

Càng làm cho cô khó hiểu chính là, vừa rồi trong nháy mắt cô ngẩng đầu lên, có thấy người kia hơi kinh ngạc một chút

Bà ấy xác thực nhìn rất quen, nhưng cô khẳng định chưa từng gặp bao giờ cả.

Trì Yên thậm chí không kịp hỏi Khương Dịch rõ ràng, người phụ nữ đã đưa tay ra.

Loading...