Lúc Kiều Niên mới cầm chăn bên cạnh lên, cẩn thận đắp cho Cố Châu.
Cố Châu bình tĩnh tiếp nhận.
Lúc Kiều Niên mới thở phào nhẹ nhõm. Cô cẩn thận đắp chăn cho leo lên giường. Quay lưng về phía Cố Châu, cô xuống, đắp chăn lên , cuộn tròn chuẩn ngủ.
Cố Châu dáng vẻ Kiều Niên bên cạnh, nghĩ đến việc cô đắp chăn cho . Cơn giận của cũng vơi phần nào.
Kiều Niên khẽ nhíu mày, như thể nghĩ điều gì đó. Cô sang Cố Châu, ngoan ngoãn .
- Ngày mai em cũng việc. Anh thương , nghỉ ngơi sớm nhé?
Khi Cố Châu bắt gặp ánh mắt lấp lánh của Kiều Niên, trong lòng bỗng cảm giác khác lạ, nhưng biểu hiện ngoài.
Kiều Niên cẩn thận tắt đèn. Thấy Cố Châu gì, nỗi bất an trong lòng cô cũng tan biến. Cô nhắm mắt chuẩn ngủ.
Tối nay xảy nhiều chuyện.
Cô sợ Cố Châu. Cô chỉ cảm thấy nếu Cố Châu tàn phế, nhà họ Cố sẽ thể tiếp nối dòng dõi. Cô thấy thương cho bà nội và nhà họ Cố.
May mà vẫn .
- Kiều Niên!
Nghe thấy giọng Cố Châu, tim Kiều Niên hẫng một nhịp.
Ngoài , giọng Cố Châu dễ , nhất là khi gọi tên cô.
- Sao em ngại đến gần ?
Cố Châu từ lâu nhận rằng chỉ cần khác đến gần , cô sẽ bất giác trở nên căng thẳng.
Trong ấn tượng của , Kiều Niên đáng lẽ bình tĩnh và điềm đạm, nhưng giống như mỗi đến gần, cô tỏ ngây thơ vô hại, như thể đang dùng cách để che giấu nỗi sợ hãi trong lòng.
Nếu cô một hai , còn thể hiểu đó là một trò đùa. nào cô cũng , khiến cảm thấy chuyện hề đơn giản.
Chẳng lẽ cô từng tổn thương tương tự, và điều đó khiến cô phản ứng theo phản xạ như một cơ chế tự vệ?
Khi Kiều Niên thấy lời của Cố Châu, tim cô khỏi đập nhanh, đồng tử xinh như hồ ly cũng dần co .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-412-nguy-trang.html.]
Tuy Cố Châu thật lòng hỏi, nhưng giọng điệu của vẫn cao, hề chút nghi ngờ.
Kiều Niên mím chặt môi. Đêm đó năm năm vẫn còn in đậm trong tâm trí cô. Cơ thể cô học cách phản kháng từ lâu!
cô kể cho ai về những chuyện .
Đối với cô, đây là một quá khứ vô cùng đen tối!
Sau khi Kiều Niên lấy bình tĩnh, một nụ hiện lên khuôn mặt cô. Cô giả vờ thản nhiên .
- Đó là do em ngại thôi. Em sẵn sàng...
Kiều Niên hết câu, nhưng Cố Châu hiểu ý cô.
- Ồ. - Cố Châu đáp, rõ ràng tin lời Kiều Niên.
Kiều Niên cụp mắt xuống, gì.
Thấy Kiều Niên trả lời, Cố Châu cũng hỏi thêm. Anh nhắm mắt , chuẩn nghỉ ngơi. Không lâu , ngủ .
Cố Châu ngủ, nhưng Kiều Niên mất ngủ.
Sự chán ghét của cô rõ ràng đến ?
Cố Châu nhận cô gì đó .
Một thoáng đau đớn thoáng qua trong mắt Kiều Niên, nhưng rõ ràng cô cố gắng hết sức để kiềm chế bản .
Tuy nhiên, mỗi nghĩ đến đêm hôm đó và đứa trẻ vô tội c.h.ế.t một cách bi thảm, cô thể bình tĩnh .
Bất kể thế nào, cô cũng tìm đàn ông đó!
MY là một thành phố hỗn loạn, dân ở đây là những am hiểu nhất. Kiều Niên nghĩ rằng lẽ thể lợi dụng những cung cấp thông tin ở đây để điều tra chuyện gì xảy năm đó.
Nghĩ , Kiều Niên dần chìm giấc ngủ.
Bên cạnh, Cố Châu, vốn đang thở đều đều, đáng lẽ ngủ, từ từ mở mắt. Anh sang Kiều Niên, ánh mắt dừng khuôn mặt nghiêng nghiêng yên tĩnh của cô. Một thoáng bối rối thoáng qua trong mắt .
Vừa khi ôm eo cô, cảm thấy một cảm giác quen thuộc, gợi cho nhớ đến cô gái ép chấp nhận năm năm .