Tôm Lột Xác - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-25 03:55:44
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đột ngột vén ống quần lên, để lộ bàn chân chỉ hai ngón.

 

hít hà một khí lạnh.

 

Làn da xanh đen sợi dây đỏ lở loét đến còn hình thù gì, bốc lên mùi thối rữa thoang thoảng.

 

"Cậu xem... nát , nát hết cả ..." Nước mắt cô từng giọt lớn rơi lộp bộp xuống đất.

 

"Vừa đau ngứa, đại nhân tế tư đến xem , ông lắc đầu, bảo cơ thể tớ vô dụng !"

 

túm c.h.ặ.t lấy cánh tay , móng tay như găm da thịt, ánh mắt hoảng loạn thất thần:

 

"Tớ Thánh nữ nữa ! Thối rữa thì chỉ nước ném xuống..."

 

Lời im bặt, nỗi sợ hãi to lớn khiến run rẩy.

 

Nhớ đến vẻ mặt cuồng nhiệt của lúc bón cao cho chị, một luồng khí lạnh xộc từ lòng bàn chân lên thẳng đỉnh đầu.

 

"Thánh nữ..."

 

Cái gọi là vinh quang , đằng là sự thối rữa và vứt bỏ nhơ nhớp đến nhường !

 

Sự tuyệt vọng của A Tú giống như một tấm gương lạnh lẽo.

 

Soi rọi cái tương lai lẽ định sẵn từ lâu.

 

vươn tay, nắm c.h.ặ.t lấy bàn tay đang run rẩy của A Tú.

 

Tay của cô và chân của .

 

Đều lạnh lẽo như .

 

12.

 

và A Tú đang đau lòng.

 

Một bóng đen bỗng nhanh nhẹn lẻn .

 

Là Trình Tranh Dương.

 

Quần áo gã rách rưới, mặt đầy vết xước, mắt vằn tia m.á.u, vết thương cổ tay vẫn còn rỉ m.á.u.

 

Đâu còn bóng dáng thanh niên tuấn tú từ phương xa đến ngày nào.

 

thấy mắt cá chân nát bấy của và thảo d.ư.ợ.c trong tay A Tú, đồng t.ử co rút mạnh.

 

"... xin ..." Giọng gã khàn đặc, khô khốc.

 

"Là hại Hạ Đào... là quá ngu xuẩn, tin lời các cô..."

 

Gã đau khổ ôm lấy đầu, cơ thể run lên bần bật.

 

A Tú cảnh giác ngoài cửa, hạ thấp giọng:

 

"Giờ mấy thứ thì tác dụng gì! Trong làng đang lùng sục , chạy đến đây là tự chui đầu rọ!"

 

"Thế nên càng thể bỏ mặc cô một ! cứu cô !"

 

sang , mang theo sự cầu khẩn như dốc hết vốn liếng cho ván bài cuối cùng.

 

"A Châu, cô giúp , chỉ chị cô nhốt ở , chỉ cô mới giúp !"

 

Cơn đau rát nơi mắt cá chân từng đợt ập đến, nhắc nhở về sự tàn nhẫn của và sự biến dị của chị.

 

Cứu chị ư? Chị còn đáng để cứu ?

 

Trình Tranh Dương mặt, cái mắt cá chân lở loét của A Tú.

 

Tay trong túi áo siết c.h.ặ.t lấy gói bột hoa cúc trừ sâu.

 

Là A Tú lén nhét cho .

 

Bảo là năm ngoái trong làng nạn châu chấu, dùng hoa cúc trừ sâu nghiền thành bột rắc ngoài ruộng, sâu bọ c.h.ế.t nhanh.

 

dặn giấu cho kỹ: "Biết lúc nguy cấp giữ mạng."

 

Một ý nghĩ lạnh lẽo lặng lẽ nảy sinh.

 

"Được." thấy giọng bình tĩnh của chính .

 

" cơ hội chỉ tới một thôi, thất bại là tất cả chúng đều c.h.ế.t!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tom-lot-xac/chuong-5.html.]

 

13.

 

Chúng còn kịp hành động thì biến cố xảy .

 

Nửa đêm, một tiếng thét thê lương giống tiếng vọng từ nhà xí sân .

 

Tiếp đó là tiếng chạy gấp gáp và tiếng gào thét của đàn bà canh cửa:

 

"Bà đồng! Mau mời bà đồng! A Đào sắp đẻ !"

 

Cả thôn làng kinh động.

 

Ánh lửa chập chờn, bóng chao đảo, tất cả đều tụ tập gần sân .

 

Trong khí tràn ngập một bầu khí quỷ dị hòa trộn giữa nỗi sợ hãi và sự mong chờ.

 

Mẹ vội vội vàng vàng chui cái nhà xí hôi thối.

 

Dân làng nín thở tập trung tinh thần, chỉ thấy tiếng gào rú ngày càng giống của chị vọng từ bên trong.

 

Xen lẫn tiếng niệm chú gấp gáp quái đản của .

 

"Dùng sức! Sắp !" Giọng đột ngột v.út cao, mang theo một tia sợ hãi.

 

Ngay đó là một tiếng giòn tan khiến ê răng, như tiếng vỏ giáp xác cưỡng ép xé toạc!

 

Tiếng thét t.h.ả.m của chị im bặt.

 

Sự tĩnh lặng c.h.ế.t ch.óc bao trùm xuống, chỉ còn tiếng đuốc cháy lách tách.

 

Sau đó, là tiếng gào còn thê lương hơn của .

 

Lòng chùng xuống, đẩy đám dân làng đang đờ đẫn phía , lao tới.

 

Qua ánh lửa lay động, thấy phịch nền đất bẩn thỉu, hai tay dính đầy thứ dịch nhầy cùng mấy cái trứng c.h.ế.t to bằng hạt gạo màu trắng xám.

 

Trước mặt bà, chị ngã ngửa , hai mắt trợn trừng, trống rỗng lên bầu trời đêm, còn lưu nỗi đau đớn tột cùng.

 

Thân chị nát bấy, như thể thứ gì đó x.é to.ạc chị từ bên trong, nhưng cuối cùng kẹt c.h.ế.t ở đó.

 

Chỉ vũng chất lỏng tanh hôi nhầy nhụa, và vô những quả trứng c.h.ế.t trắng bệch, khô quắt, chẳng chút sự sống trào từ cơ thể chị.

 

Chúng chi chít đất, như một đống sỏi đá thối rữa vứt bỏ thương tiếc.

 

Chị c.h.ế.t .

 

C.h.ế.t vì khó sinh.

 

Chẳng t.h.a.i nghén cái gọi là "Trứng Hà Vương", chỉ để một bãi chiến trường ngổn ngang và sự tĩnh lặng tuyệt vọng.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

chị c.h.ế.t, nhưng lẽ đây chính là mệnh!

 

Mẹ .

 

đôi tay dính đầy dơ bẩn của , đôi mắt mất ánh sáng của chị.

 

Khuôn mặt trong nháy mắt vặn vẹo thành một sự phẫn nộ điên cuồng.

 

14.

 

Trong từ đường tĩnh lặng như c.h.ế.t, như thể ngay cả khí cũng đông cứng .

 

mấy gã lực điền ấn quỳ rạp giữa nhà.

 

Gương mặt tộc trưởng ẩn trong bóng tối, giọng lạnh lùng giáng xuống:

 

"Hạ Trần thị! Bà lừa dối tông tộc, đáng tội gì!"

 

Mẹ run lên, miệng há, định giải thích gì đó.

 

đột nhiên ngừng bặt.

 

Bà liếc bên cạnh, dường như hạ quyết tâm nào đó.

 

"Bịch" một tiếng.

 

quỳ xuống.

 

"Tộc trưởng! Các vị tộc lão! Tha mạng!"

 

 

Loading...