Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-06-08 03:50:16
Lượt xem: 186

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến lượt Vương Tiểu Thanh, cô dậy " tên là Vương Tiểu Thanh, đến huyện Hành, tỉnh Hồ Nam" khi cô xong, đều cô đánh giá, chủ yếu vì cô là nhất trong nhóm .

 

"Hóa tất cả đều đến cùng một nơi, thì quá, bây giờ thể quen với " Chỉ chốc lát, bắt đầu ríu rít trò chuyện.

 

Một nam thanh niên còn bắt đầu khoe khoang rằng họ sẽ xây dựng nông thôn.

 

Một cô gái yếu đuối thì phàn nàn về việc nông, rằng họ tuyệt đối lấy chồng là nông dân.

 

Vương Tiểu Thanh im lặng một lúc, bắt đầu ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ.

 

May mắn , cô gái bên cạnh và cô gái đối diện cũng thích chuyện lắm.

 

Cô gái mập mạp thì ăn suốt đường , còn cô gái lạnh lùng đối diện thì đang đan áo len.

 

Vương Tiểu Thanh hối hận vì mang theo sách để , vì cô sẽ xe hai ngày hai đêm.

 

Đến buổi chiều, đều chút đói bụng, Trương Hồng Châu đối diện vẻ cảnh gia đình lắm, lấy một chiếc bánh ngô trộn với rau, trông vẻ cứng, cô dùng cốc của rót nước nóng ngâm bánh ăn.

 

Những trai bên lối ăn bánh ngô, điều kiện thì ăn bánh bao, há cảo, điều kiện bình thường thì ăn bánh mì trắng.

 

Còn cô gái mập mạp Hiểu Yến bên cạnh cô thì mua một suất cơm.

 

Chỉ mỗi Vương Tiểu Thanh động tĩnh gì, im lặng ăn.

 

Vì Vương Tiểu Thanh cũng ăn cơm, nhưng sợ hương vị ngon, nên định chờ Hiểu Yến ăn xong hỏi thử.

 

"Đồng chí Hiểu Yến, cho hỏi món ăn ngon ?" Vương Tiểu Thanh lịch sự hỏi.

 

"Nói thật ngon lắm, cảm thấy phí tiền" Hiểu Yến thành thật trả lời, khi rộ lên còn má lúm đồng tiền, đáng yêu.

 

"Vậy mua cơm nữa, mang theo bánh bao thịt từ sáng" Vương Tiểu Thanh mở ba lô từ từ lấy một chiếc bánh bao thịt.

 

Vương Tiểu Thanh cắn một miếng, chút lạnh, nhưng hương vị vẫn .

 

Trương Hồng Châu đối diện đang gặm bánh ngô, nước miếng sắp trào ngoài, nghĩ đến việc một năm ăn bánh bao thịt.

 

Năm ngoái, ngày sinh nhật của cô, bố mua một cái bánh bao, còn xé một nửa cho em trai, cô chỉ ăn nửa cái.

 

Cô chỉ thể trút giận chiếc bánh ngô, cắn mạnh một miếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-8.html.]

Lưu Hiểu Yến càng khoa trương hơn, con ngươi chằm chằm chiếc bánh bao thịt, chớp mắt.

 

"Đồng chí Tiểu Thanh, cô còn bánh bao thịt ? mua ? ăn no" Lưu Hiểu Yến càng càng thấy đói.

 

“Được, thể bán cho cô một cái, năm xu một cái." Vương Tiểu Thanh lúc mua cũng mua với giá năm xu.

Lưu Hiểu Yến nhanh chóng móc năm xu, nhận lấy chiếc bánh bao thịt và ăn từng miếng lớn.

 

"Ừm, thật ngon, đáng tiếc, khi tới nông thôn còn ăn nữa " Lưu Hiểu Yến bắt đầu tưởng tượng về cuộc sống vất vả ở nông thôn.

 

"Chắc sẽ chợ, chắc chắn thể ăn bánh bao thịt" Vương Tiểu Thanh cảm thấy Lưu Hiểu Yến đơn thuần đáng yêu, nên bắt đầu chuyện phiếm với cô .

 

Sắc mặt của Trương Hồng Châu đối diện càng ngày càng khó coi, cô nghĩ: "Ý gì chứ? Ba cùng , tới cùng một nơi, mà hai họ thì thầm to nhỏ với .

 

Chẳng đang cô lập ?" Vì , sắc mặt của Trương Hồng Châu càng lúc càng khó chịu.

 

Khoảng chín giờ tối, Vương Tiểu Thanh nhà vệ sinh, cô trốn trong gian ăn bánh bao thịt và bánh nướng đào, vì bánh bao thịt trong gian còn nóng, ăn ngon hơn.

 

Ăn xong, cô đánh răng rửa mặt trong gian trở chỗ chuẩn ngủ.

 

Những khác cũng bắt đầu lục tục đánh răng rửa mặt.

 

Ngày hôm , đều chút phờ phạc, phần lớn sách, đan áo len, một chỉ thẫn thờ.

 

Vương Tiểu Thanh qua thấy Lưu Hiểu Yến đang ăn mứt hoa quả, thầm cảm thán cô khẩu vị thật .

 

"Thử một miếng ? Mẹ tự đấy, chua chua ngọt ngọt" Lưu Hiểu Yến chia sẻ với Vương Tiểu Thanh.

 

"Được, cám ơn" Vương Tiểu Thanh cũng nếm thử xem mứt quả của thời vị gì, liền nhận lấy ăn thử.

 

Ừm, nửa ngọt nửa chua, chắc của Hiểu Yến cho khá nhiều đường , xem điều kiện gia đình cũng khá.

 

“Đồng chí Hồng Châu, nếm thử một miếng ." Lưu Hiểu Yến Trương Hồng Châu đối diện đang im lặng, cảm giác cô đang vui.

 

"Cám ơn, thích ăn chua" Trương Hồng Châu từ chối mà thèm ngẩng đầu lên.

 

Chỉ là mứt quả thôi mà, nhà cô còn đầy đấy, chua lè, chua đến ê cả răng.

 

Trương Hồng Châu nghĩ mứt quả của Lưu Hiểu Yến cũng giống như ở nhà , nỡ cho đường nên chắc chắn chua, chẳng thử chút nào.

 

Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến liếc , Vương Tiểu Thanh chớp chớp mắt, cả hai trộm, chuyện với câu câu chăng.

Loading...