Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-06-13 10:19:27
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không sao, Hiểu Yến, đợi nhà tôi xây xong, cô có thể đến ăn uống và ngủ lại bất cứ lúc nào.” trong không gian của cô có rất nhiều lương thực, không thiếu một chút này.

“Được, tôi nhất định sẽ đến.” Lưu Hiểu Yến nghe vậy cũng rất vui.

Chuyện này ngoài Lưu Hiểu Yến ra, Vương Tiểu Thanh không nói với bất kỳ ai, cô sợ gây thêm rắc rối.

Buổi tối sau khi ăn xong, Vương Tiểu Thanh liền lôi kéo Lưu Hiểu Yến cùng cô đi đến nhà trưởng thôn, một mình cô đi thì có chút sợ.

Đến trước cửa nhà trưởng thôn, vợ trưởng thôn đang đứng ở cửa nhìn cháu nội chơi đùa.

“Ôi, tri thức Vương và tri thức Lưu sao lại tới đây?,” vợ trưởng thôn có ấn tượng tốt về hai người này.

“Thím, cháu đến tìm trưởng thôn thương lượng một chút chuyện.”

Vương Tiểu Thanh đưa hai lạng rưỡi kẹo đang cầm trong tay qua cho vợ trưởng thôn.

“Vào, vào đi, mau vào nhà.” Vợ trưởng thôn cũng gọi cháu trai nhỏ vào nhà.

“Ông nó, tri thức Vương và tri thức Lưu thức đến, ông mau ra đây.” Vợ trưởng thôn gọi vọng ra sân sau, rồi vội vàng đi vào pha trà.

“Có chuyện gì vậy tri thức Vương, tri thức Lưu, sao hai người lại đến đây, đã ăn cơm chưa?” Trưởng thôn đi vệ sinh xong, từ sân sau đi vào

“Trưởng thôn, cháu muốn tìm một mảnh đất trong thôn để xây nhà, trưởng thôn xem liệu có được không?” Vương Tiểu Thanh lễ phép hỏi.

“Cái này, chỉ sợ có chút phiền phức, nếu chia đất trong thôn cho người ngoài xây nhà, nhất định những người khác trong thôn sẽ có ý kiến.” Trưởng thôn nhíu mày, lấy t.h.u.ố.c lá từ trong túi ra cuộn từ từ.

“Trưởng thôn, trưởng thôn thấy thế này có được không, coi như cháu mua mảnh đất này, nếu một ngày nào đó cháu trở về thành phố, cháu cũng không cần mảnh đất này nữa.” Vương Tiểu Thanh nói ra ý định của mình.

“Chuyện này thì có thể bàn bạc thêm.” trưởng thôn nghĩ Vương Tiểu Thanh đã có tiền xây nhà và mua đất, thì chắc vài năm nữa sẽ trở về thành phố thôi.

“Về việc xây nhà, chuyện này cháu không hiểu, đến lúc đó phải làm phiền trưởng thôn hỗ trợ gọi giúp dân làng đến xây, tiền công cháu sẽ trả, xong việc cũng cũng sẽ tính cho trưởng thôn một phần tiền công.”

Vương Tiểu Thanh nghĩ mình không quen biết dân làng, việc này tốt nhất là nhờ trưởng thôn lo liệu giùm, nhưng sẽ phải chi thêm chút tiền.

“Xây nhà cũng tốn không ít tiền đâu.” Trưởng thôn lo lắng Vương Tiểu Thanh không biết giá xây nhà.

“Trưởng thôn, tuy cháu không biết giá cụ thể, nhưng cũng đại khái nắm được, đoán chừng hẳn là đủ, trưởng thôn có kinh nghiệm, vậy trưởng thôn nghĩ khoảng bao nhiêu tiền thì đủ?” Vương Tiểu Thanh uống một ngụm nước, bình tĩnh trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-41.html.]

Trưởng thôn suy nghĩ một lát.

“Một căn nhà đất gạch không tốn bao nhiêu tiền, khoảng sáu bảy mươi đồng, nhà gạch thì đắt hơn, khoảng một trăm hai mươi đến một trăm năm mươi đồng.”

Vương Tiểu Thanh cảm thấy nằm trong phạm vi mà mình chịu đựng được.

“Trưởng thôn, cháu chỉ cần xây một căn nhà đất gạch là được, một phòng ngủ, bếp đặt trong nhà chính.”

Vương Tiểu Thanh nghĩ vài năm nữa sẽ khôi phục lại kỳ thi thi đại học, nên cô không cần tốn kém nhiều tiền ở đây làm gì.

“Được thôi, vậy cô muốn xây nhà ở vị trí nào, đầu làng hay cuối làng, hoặc bên cạnh chỗ tôi cũng có nhiều vị trí tốt.” Trưởng thôn nghĩ gần đây không bận rộn lắm, có thể thu xếp việc này được.

“Trưởng thôn, cháu thấy bên cạnh điểm trí thức khá rộng rãi, cháu muốn xây ở đó, có được không?” Vương Tiểu Thanh nghĩ điểm trí thức có giếng nước, tiện cho việc dùng nước, hơn nữa cũng gần với các trí thức khác, nếu ở cách quá xa cũng không dễ thương lượng, bàn chuyện.

“Được, chỗ đó có thể, nếu cô muốn xây một phòng ngủ, một gian nhà chính thì cần hai ba chục mét vuông là đủ.” Trưởng thôn gật gật đầu.

“Vậy phải làm phiền trưởng thôn rồi, đất gạch xây nhà và tiền công, phiền trưởng thôn lo liệu giúp, số tiền này trưởng thôn giữ lấy, chi bao nhiêu ghi sổ lại.” Vương Tiểu Thanh thấy không có vấn đề gì, lấy từ trong túi ra tám mươi đồng đưa cho trưởng thôn.

“Không cần nhiều như vậy đâu.” Trưởng thôn nhận thấy là tám mươi đồng, cảm thấy quá nhiều.

“Không có việc gì, số tiền này cứ để ở chỗ trưởng thôn.” Vương Tiểu Thanh tin tưởng vào con người của trưởng thôn.

“Vậy để tôi viết biên nhận cho cô.” Trưởng thôn xoay người đi vào trong phòng lấy giấy và bút.

Vài phút sau. trưởng thôn cầm một tờ giấy ra viết biên nhận, có chữ ký và dấu vân tay của trưởng thôn.

“Vậy chuyện này đành làm phiền trưởng thôn rồi, chúng cháu xin phép về trước.” Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến đứng dậy chuẩn bị về.

“Được, được rồi, đi cẩn thận, trời tối rồi, bà nó, lấy đèn pin ra đây.”

Trưởng thôn và vợ trưởng thôn tiễn bọn họ ra đến cửa.

Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến cầm đèn pin trở về.

“Lần trước tôi đã định đi chợ mua một cái đèn pin, thế mà quên mất.” Vương Tiểu Thanh nhớ tới chuyện này.

“Lần sau tôi nhắc cô, tôi cũng muốn mua một cái.” Lưu Hiểu Yến cũng muốn mua một cái, buổi tối đi vệ sinh sẽ tiện hơn.

Loading...