Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-06-13 06:40:16
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng lần đó đánh Vương Tiểu Thanh, không kiểm soát được lực, khiến Vương Tiểu Thanh ngất đi.

 

Chuyện này vẫn cứ canh cánh trong lòng, thực ra Vương Mộng Mộng có chút áy náy, nhưng đã nhanh chóng bị sự ghen tị lấn át.

 

"Đúng vậy, tôi cũng nghĩ cô ta nói nói hươu nói vượn.

 

Mộng Mộng, không phải cô muốn đi mua đồ ăn vặt sao, chúng ta mau đi thôi, kẻo họ dọn hàng về mất." Trương Hồng Châu nhắc nhở, sợ Vương Mộng Mộng lại quên mất.

 

"Đi thôi."

 

Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến là người trở về đầu tiên, Trương Vũ cũng không có ở đó.

 

Không ai kéo lên xe, cũng không thể tự trèo lên, hai người đành ngồi ở ghế lái nghỉ ngơi một chút.

 

Khi Trương Vũ trở về, thấy có người ngồi ở ghế lái, hơn nữa lại là phụ nữ, anh có chút không vui, bình thường anh ghét nhất người khác ngồi vào chỗ của mình, nhăn mày, chuẩn bị đi tới đuổi đi.

 

"Hai người...!ừm, sao hai người về nhanh thế, đã ăn cơm chưa?"

 

Thấy là Trương Vũ, có chút may mắn vì vừa rồi cô chưa nói gì lung tung, nếu không thì tệ rồi.

 

"Ừm, không có việc gì nên về trước, ăn cơm rồi."

 

Vương Tiểu Thanh thấy Trương Vũ trở về, liền đứng lên, chuẩn bị nhờ anh kéo cô và Lưu Hiểu Yến lên xe để chiếm chỗ tốt nhất, lúc về sẽ thoải mái hơn.

 

"Anh Trương, bọn em không trèo lên được, anh kéo bọn em lên nhé." Lưu Hiểu Yến sợ Vương Tiểu Thanh ngại nói, nên chủ động mở lời.

 

"Được, lên đi."

 

Trương Vũ đi tới phía sau, nhẹ nhàng thoải mái trèo lên, trước tiên kéo Vương Tiểu Thanh lên, sau đó cùng Vương Tiểu Thanh kéo Lưu Hiểu Yến lên.

 

"Cảm ơn anh," Vương Tiểu Thanh lễ phép nói cảm ơn.

 

"Không có gì."

 

Khó khăn lắm mới có cơ hội tiếp xúc gần gũi, Trương Vũ cảm thấy má mình nóng lên, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

 

Nụ cười của cô khiến tim anh tan chảy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-38.html.]

"Tôi biết anh thường giúp tôi làm việc, còn mũ lần trước, tôi rất thích.

 

Đây là quà cảm ơn của tôi, xin anh nhận lấy." Vương Tiểu Thanh nhân cơ hội, lần này ở đây không có người ngoài, liền đưa hai gói kẹo sữa Bạch Thỏ qua.

 

"Không, anh không cần, anh không làm vì cái này," Trương Vũ giải thích, sợ Vương Tiểu Thanh nghĩ anh làm là vì muốn tiền của cô.

 

"Tôi biết anh không vì cái này, nhưng đây là tấm lòng của tôi, nếu anh không nhận, thì sau này đừng giúp tôi làm việc nữa."

 

Vương Tiểu Thanh nhìn anh với vẻ nghiêm túc, đôi mắt to tròn như hạt châu.

 

Trương Vũ thực sự không thể từ chối, đành phải nhận lấy.

 

"Được, anh nhận.

 

Nhưng lần sau không được như vậy nữa." Thấy có người đến, Trương Vũ cầm kẹo sữa Bạch Thỏ rồi nhảy xuống khỏi xe.

 

"Mộng Mộng, cô nhìn xem, chính là gã đàn ông thô lỗ đó, đen như cục than." Trương Hồng Châu chỉ vào Trương Vũ vừa nhảy từ xe xuống.

 

"Ừ, đúng là một gã quê mùa."

Vương Mộng Mộng chỉ thích những chàng trai trắng trẻo, đeo kính, trông thư sinh. Chính xác là kiểu như Giả Nam Ngọc.

"Này, giúp chúng tôi một chút!" Vương Mộng Mộng hướng về phía Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến gọi, kết quả hai người quay lưng lại và không để ý tới.

"Được thôi, hai người đê tiện các ngươi, đợi tôi lên được rồi sẽ biết tay tôi." Vương Mộng Mộng chửi ầm lên.

Nghe thấy tiếng mắng chửi, Trương Vũ nhíu mày, hai người phụ nữ này, lần sau có cơ hội nhất định sẽ cho bọn họ đẹp mặt.

Trương Hồng Châu và Vương Mộng Mộng đành phải ở phía dưới chờ.

Khoảng mười đến hai mươi phút sau, mọi người trở lại, Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến chủ động kéo thôn dân lên xe.

Vương Mông Mông và Trương Hồng Châu tức giận đến mức nghiến răng.

Chờ Vương Mộng Mộng và Trương Hồng Châu lên xe xong, Vương Mộng Mộng ngay lập tức muốn gây sự với Vương Tiểu Thanh.

"Vương Tiểu Thanh, tại sao cô không kéo chúng tôi lên xe, cô có ý gì?" Vương Mộng Mộng chuẩn bị chen vào để đọ sức với Vương Tiểu Thanh.

"Muốn ngồi xe thì đừng gây sự, muốn gây sự thì xuống xe đi."

Trương Vũ lớn tiếng quát một tiếng, Vương Mộng Mộng không dám động đậy nữa, sợ Trương Vũ đuổi cô ta xuống xe.

Buổi chiều, khi trở về phòng, Vương Tiểu Thanh lấy chiếc váy mới mua hôm nay ra kiểm tra một chút. Cô thầm than không có tủ quần áo, phải tìm một bà thím trong thôn hỏi một chút xem nơi nào có thợ mộc. Vương Tiểu Thanh nghĩ tối nay sẽ giặt quần áo rồi cất vào không gian, nên đặt bừa vào bọc đồ cạnh tường.

"Tiểu Thanh, sau vườn có mọc rau dại, chúng ta đi hái đi." Lưu Hiểu Yến nghĩ buổi tối sẽ làm bánh ngô nhân rau dại ăn.

"Được." Vương Tiểu Thanh thay quần áo rồi đi ra ngoài.

Trương Hồng Châu nhìn bọc đồ đó, bước tới...

Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, Vương Tiểu Thanh chuẩn bị đi giặt quần áo. Trước đây cô luôn giặt trong không gian, bị Lưu Hiểu Yến hỏi sao không thấy cô giặt quần áo, cỗ chút xấu hổ. Quyết định từ nay sẽ giặt quần áo bên ngoài, nếu không sẽ bị nghi ngờ.

Mở bao đồ ra, chuẩn bị lấy chiếc váy mới mua đem đi giặt, nhưng lại không thấy váy đâu.

"Hiểu Yến, chiếc váy tôi mới mua hôm nay không thấy đâu nữa." Vương Tiểu Thanh có chút hoang mang.

"Hả, sao lại thế, chẳng phải cô đã đặt vào bao rồi à?" Hiểu Yến nhớ rõ hôm nay rõ ràng đã nhìn thấy cô ấy đặt vào bao.

Loading...