"Chuyện gì ?" Đội trưởng tiếng la liền chạy đến.
"Có! con sâu cắn " Vương Mộng Mộng còn hết hoảng hồn.
"Chỉ là một con sâu thôi mà, gì mà ầm lên, cô xem các nữ tri thức khác xem, đều ." Đội trưởng xem là chuyện lớn gì, việc đồng áng vốn là khắp nơi đều sâu.
May mà Vương Tiểu Thanh dự tính , mặc thêm một chiếc quần bên trong, cũng nhắc nhở Lưu Hiểu Yến.
Nói cách khác là mặc hai chiếc quần, tuy nóng một chút, nhưng sâu bọ thể chui , cả đỉa cũng .
Cuối cùng đội trưởng còn cách nào khác, đành để Vương Mộng Mộng cắt cỏ lợn.
Vương Tiểu Thanh cũng từ từ, chủ yếu là vì chút mệt, đội trưởng giao cho các nữ đồng chí nhiệm vụ, trong hôm nay năm công điểm.
Vương Tiểu Thanh cảm thấy thể thành, nhưng cũng , bốn công điểm cũng .
Làm cho tới trưa, cảm thấy eo đau, chủ yếu là do lưng cúi xuống suốt.
Vương Tiểu Thanh nhanh chóng trở về ngâm nước suối để giảm bớt một chút, nếu buổi chiều sẽ ngất mất.
Một vài trở về điểm thanh niên tri thức, phát hiện Vương Mộng Mộng đang ăn vặt, sáng ăn sáng, giờ chịu nổi, Vương Mộng Mộng đói c.h.ế.t .
Hôm nay Lưu Hiểu Yến nấu cơm, Vương Tiểu Thanh thấy Vương Mộng Mộng ở trong phòng ngủ, cô , nên ở nhà chính trò chuyện với Hoàng Cẩm và mấy khác.
Trương Hồng Châu thấy Vương Mộng Mộng đang ăn ngon lành, liền tới gần.
"Mộng Mộng, cô về sớm " Trương Hồng Châu , mắt chằm chằm chiếc bánh đào trong tay Vương Mộng Mộng, nuốt một ngụm nước miếng.
"Lúc cắt cỏ lợn ai để ý tới, cắt qua loa một chút, dù mỗi tháng đều gửi tiền, cũng sợ gì ăn" Vương Mộng Mộng đến đây chút đắc ý.
"Thật , Mộng Mộng, cô với cô thật đấy, cũng đói lắm, nhưng đồ ăn vặt của hết " Trương Hồng Châu bộ thèm để ý.
"Này, cầm lấy, cái cho cô" Vương Mộng Mộng do dự một chút, cầm một miếng bánh đào đưa qua, dù chút đau lòng, nhưng nghĩ đến hôm nay khi ngã, Trương Hồng Châu là đầu tiên kéo lên, vẫn nên đưa cho cô .
"Cảm ơn Mộng Mộng" Trương Hồng Châu ngờ, thể dễ dàng lấy một miếng bánh đào như , cẩn thận thưởng thức từng li từng tí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-34.html.]
Buổi chiều , Vương Tiểu Thanh công việc trong ruộng nước gần xong, ngạc nhiên ngẩn .
Buổi sáng Vương Tiểu Thanh hai công điểm, vốn còn ba công điểm nữa, buổi chiều đến chỉ còn một công điểm, Vương Tiểu Thanh xa xa thấy Trương Vũ đang vùi đầu cấy lúa.
Trong lòng một dòng nước ấm áp trào dâng, lan tràn đến khắp tứ chi! !
"Tiểu Thanh, đối xử với cô thật" trong lòng Lưu Hiểu Yến chút hâm mộ.
Vương Tiểu Thanh đáp , trong lòng Vương Tiểu Thanh, chính là một khúc gỗ.
A, đúng, Vương Tiểu Thanh nhớ còn là phó thủ lĩnh của chợ đen, cô vẫn thực sự hiểu về , tất nhiên, cho tới bây giờ bao giờ cho cô cơ hội để hiểu.
"Một công điểm, đồng chí Vương Mộng Mộng, cô thực sự phá kỷ lục của đại đội Phong Thu Loan chúng , chỉ hy vọng cô cố gắng hơn nữa."
Đội trưởng tốn thời gian vô ích, chỉ cảm thấy hôm qua giẫm cứt chó, gặp xui xẻo nên mới dẫn về một như cô .
"Nghe , một tri thức mới đến, hôm nay chỉ một công điểm, thật đáng mừng nha."
Một bà cô bên đường đang đùa, Vương Mộng Mộng cũng cảm thấy hổ chút nào.
“Hừ, các là những kẻ quê mùa dựa những công điểm để ăn, còn thì , mỗi tháng đều gửi tiền cho ăn uống đấy” Vương Mộng Mộng đắc ý bỏ .
“Xem tri thức béo gia đình còn khá giàu ha” mắt Nhị Cẩu sáng lên.
“Này, Nhị Cẩu, nếu bà thích cô bé , nhanh tay đấy, hahaha” vợ trưởng thôn trêu chọc.
“Phi phi phi, một ngày chỉ kiếm một công điểm, còn thua cả mấy đứa trẻ vài tuổi, ai mà thèm cưới cô ” Nhị Cẩu thừa nhận nhắm tiền trong túi của Vương Mộng Mộng, nhưng vẫn vội vã chạy về nhà.
“Nhị Cẩu, Nhị Cẩu” Nhị Cẩu gọi Nhị Cẩu còn đang ngủ say giường.
“Làm gì , con ăn cơm ” Nhị Cẩu trở .
“Ăn cái đầu con đấy, lấy vợ cho con, con ” Nhị Cẩu tức giận, chỉ tiếc rèn sắt thành thép.
“Vợ, vợ ở ” Nhị Cẩu bật dậy ngay lập tức.
“Mẹ cho con , trong làng chúng một cô tri thức trắng trẻo béo tròn mới tới, cô tri thức chỉ dễ sinh con mà còn là thành phố, mỗi tháng cô đều gửi tiền cho cô để tiêu đấy. Con mà cưới cô , tiền đó đủ cho cả nhà ăn uống .” Nhị Cẩu những điều về Vương Mộng Mộng.