Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-06-11 11:48:26
Lượt xem: 135

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được , hai ăn ngon miệng nhé, chúng gọi món đây.” Ba thức thời nhanh chóng rời , chủ yếu vì Trương Vũ toát khí thế khiến khác cảm thấy nên tránh xa.

 

Trương Hồng Châu vẻ mặt kinh ngạc Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh, mặt tràn ngập khinh bỉ.

 

Cô cảm thấy nhất định là Vương Tiểu Thanh dụ dỗ đàn ông thô lỗ , hai chắc hẳn mối quan hệ gì đó.

 

Quay , thấy mấy đang gọi món, cô nhanh chóng theo .

 

Vương Tiểu Thanh vẫn đang ngẩn , thảm , quen, cách nào gói đồ ăn mang về gian .

 

Cô lấy tinh thần, chuẩn ăn cơm, phát hiện trong bát đầy thịt kho tàu và rau trộn tai heo.

 

Anh còn đang gỡ xương cá, cuối cùng gắp cho cô một miếng thịt cá gỡ sạch xương.

 

“Cảm ơn, đủ , cũng ăn .” Vương Tiểu Thanh chút dè dặt.

 

Vương Tiểu Thanh bắt đầu ăn từng miếng nhỏ, vì đó cô ăn hai cái bánh bao thịt nên quá đói, cô ăn một cách từ tốn.

 

Ăn ít đồ ăn, mới ăn một chén cơm thấy no, bên cạnh còn một bát cơm, Vương Tiểu Thanh đưa qua cho Trương Vũ.

 

ăn no , ăn .”

 

Trương Vũ nhận lấy bát cơm, ăn ngấu nghiến, Vương Tiểu Thanh bất tri bất giác ăn ăn cơm.

 

Tuy rằng ăn nhanh nhưng cảm thấy chật vật, rơi một hạt cơm nào, khiến cho một loại cảm giác ăn ngon miệng.

 

Cuối cùng, đồ ăn và cơm đều ăn sạch sẽ.

 

“Anh ăn no ?” Vương Tiểu Thanh cảm thấy vẫn no.

 

“Ăn no .” Trương Vũ chút ngượng ngùng, cảm thấy ăn quá nhiều , đáng chết, quên mất kiềm chế một chút.

 

“Đây, cũng đồ ăn hết bao nhiêu tiền, coi như hai đồng .

 

Cảm ơn vì bình nước và đôi găng tay, bữa cơm mời .” Vương Tiểu Thanh nghiêm túc đưa tiền cho .

 

Trương Vũ ngẩng đầu lên, ánh mắt hai chạm , trong khoảnh khắc đó, tất cả sự ồn ào biến mất, chỉ còn trái tim của chính đang đập loạn trong lồng ngực.

 

Anh sững , vội vàng tránh ánh mắt của cô.

 

"Được, đây" Trương Vũ nhanh chóng nhận lấy tiền, đó dậy rời .

 

Vương Tiểu Thanh thấy , liền dậy về phía bàn của Lưu Hiểu Yến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-29.html.]

 

Bọn họ cũng ăn gần xong, gọi sáu món và cũng gần ăn hết.

 

"Tiểu Thanh, cô ăn xong , cũng ăn xong , chúng cùng thôi, Hoàng, tiền đây" Lưu Hiểu Yến thoạt giống như rời khỏi đây, bỏ tám hào kéo tay Vương Tiểu Thanh luôn.

 

Vương Tiểu Thanh dáng vẻ Lưu Hiểu Yến quá vui vẻ.

 

"Sao , ăn no ?"

 

"Đừng nhắc nữa, Tiểu Thanh, ăn cơm với Trương Hồng Châu đúng là xui xẻo tám đời.

 

Ban đầu Hoàng gọi tám món, nếu ăn hết thì gói mang về.

 

đồng ý, cuối cùng chỉ gọi sáu món, kết quả lúc ăn cơm, cô giống như một con ma đói đầu thai , chằm chằm đĩa thịt, cứ chọn thịt mà ăn, ăn chẳng mấy miếng thịt, đừng tới , Hoàng và Giả chắc chắn cũng ăn no".

 

Lưu Hiểu Yến chu môi, tỏ vẻ vui.

 

"Được , đừng giận nữa, đừng ăn cơm với cô , bây giờ vẫn còn sớm, đến một giờ, mua ít bánh bao với cô nhé" Vương Tiểu Thanh đồng hồ, mới mười hai giờ bốn mươi.

 

"Cảm ơn Tiểu Thanh, ôi Tiểu Thanh, cô mua đồng hồ , thật đấy" Lưu Hiểu Yến thấy động tác Vương Tiểu Thanh giơ tay lên đồng hồ, nắm lấy cổ tay Vương Tiểu Thanh, ngắm nghía chiếc đồng hồ nhỏ tinh xảo.

 

"Ừ, cũng thích, cô đeo thử một chút " Vương Tiểu Thanh thấy Lưu Hiểu Yến khá quan tâm.

 

"Không , tay của to, chắc chắn đeo , lẽ mua một chiếc đồng hồ nam" Lưu Hiểu Yến buồn.

 

"Cô quá , ở đó nhiều kiểu dáng, mua bánh bao xong dẫn cô xem" Vương Tiểu Thanh cảm thấy Lưu Hiểu Yến cũng béo lắm.

 

Cứ như , gần một giờ , khi xe kéo, cổ tay của Lưu Hiểu Yến cũng thêm một chiếc đồng hồ, cũng là đồng hồ nữ, nhưng bằng đồng hồ của Vương Tiểu Thanh.

 

Vẫn còn vài , Vương Tiểu Thanh và Lưu Tiểu Yến nhanh chóng chiếm vị trí .

 

Lưu Hiểu Yến vui vẻ tới lui, nhanh chóng thu hút sự chú ý của những khác.

 

"Nhìn kìa, tri thức Lưu mua đồng hồ kìa" Một bà thím phát hiện .

 

"Ha, đúng thế, còn nữa chứ."

 

"Đồng hồ của Tiểu Thanh còn hơn của , các cô " Lưu Hiểu Yến ngốc nghếch nâng cổ tay Tiểu Thanh lên cho xem.

 

"Chậc, gì ghê gớm , chẳng qua chỉ là một cái đồng hồ thôi mà" Trương Hồng Châu khinh thường bĩu môi, liếc mắt xem thường.

 

"Ai ya, vài chính là ăn nho thì nho chua*" vợ trưởng thôn bắt đầu châm chọc.

 

*Không ăn nho thì nho chua (吃不到葡萄说葡萄酸): Trong câu chuyện con cáo và chùm nho xanh.

Loading...