Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-07-30 08:23:21
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thì , hai họ ngoài ăn sáng, khám thai tiện thể mua một ít thức ăn về nhà.

Vừa thấy Trương Vũ, Vương Tiểu Thanh phấn khởi, lập tức chạy đến, còn Trương Vũ cũng dang tay chào đón cô.

"Ơ, ông xã, đến từ lúc nào ? Sao báo bằng một bức điện tín?" Vương Tiểu Thanh ngạc nhiên hỏi.

Trương Vũ mim đáp: "Anh tạo bất ngờ cho em mà! Với cũng gặp em sớm hơn."

Mặt của Trương Vũ thật sự dày hơn cả tường thành! Những lời ngay cả Vương Tiểu Thanh xong cũng cảm thấy hổ.

"Khụ khụ "

Lựu Hiểu Yến cạnh đó cuối cùng cũng nhịn , ho nhẹ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ: Hai mật đến mức để ý gì đến xung quanh thế ?

Chẳng lẽ trở thành một cái bóng đèn sáng chói ?

"Đồng chí Trương, chào mừng, chào mừng, mời ! Đừng tình tứ nữa, mau nhà thôi."

Lưu Hiểu Yến lấy chìa khóa từ trong túi , nhanh chóng mở cửa nhà.

"Đồng chí Lưu, chào cô! Chúng gặp , thật sự phiền."

Thấy , Trương Vũ vội vàng buông tay Vương Tiểu Thanh , ngượng ngùng, đồng thời xách túi bước trong nhà.

"Anh khách sáo quá , cứ coi đây như nhà , thoải mái là ."

như , nhưng Lưu Hiểu Yến vẫn nhanh nhẹn pha .

"Để , để !"

Nghe , Trương Vũ vội vàng đặt đồ xuống, lao tới đón lấy ấm nước.

Sau đó, cả ba bắt đầu thoải mái trò chuyện, khí vui vẻ và nhẹ nhàng.

Một lát , Vương Tiểu Thanh liếc đồng hồ treo tường, thầm nghĩ: "Ừm... cũng còn sớm nữa, chồng chắc vội đến đây ăn sáng , chuẩn bữa trưa, để lên giường nghỉ ngơi một lát. Còn Hiếu Yến, thể xem TV, chờ lát nữa ăn cơm."

Thế là cô sang với Trương Vũ bằng giọng nhẹ nhàng: "Ông xã, lên giường nghỉ ngơi một lát , còn nấu ăn thì cứ để em, Hiểu Yến cứ xem TV đợi lát ăn cơm nhé"

Trương Vũ xong cảm thấy sắp xếp hợp lý, bản cũng thấy mệt, cần nghỉ ngơi một chút.

Anh xoa xoa thái dương, đồng ý: "Được , cảm ơn vợ, em vất vả . Tối nay để trổ tài nấu bữa tối nhé."

Nói xong, lê bước chân mệt mỏi về phía phòng ngủ của Vương Tiểu Thanh, định tắm nước nóng cho thoải mái ngủ một giấc.

Lúc , Lưu Hiểu Yến ngoan ngoãn sofa, chăm chú xem chương trình truyền hình, kiên nhẫn chờ đợi bữa ăn ngon dọn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-263.html.]

Vương Tiểu Thanh thế một phần nguyên liệu mua hôm nay bằng những sản phẩm từ gian của cô.

Những quả trứng gà tươi ngon, rau xanh, ớt đỏ rực và những con cá béo khỏe...

Đến giờ ăn trưa, Vương Tiểu Thanh trổ tài nấu nướng, chế biến những món ăn ngon.

Canh thịt viên thơm nức mũi, khiến thèm thuồng; thịt xào ớt cay thơm ngon, quá cay; cá hấp tươi mềm, tan ngay trong miệng; rau xào giữ nguyên hương vị ngọt thanh của rau, tươi ngon dễ ăn.

Ban đầu cô định món cá, nhưng nghĩ đến việc Lưu Hiểu Yến đang mang thai nên ăn thức ăn quá nhiều chất béo, nên đổi sang món hấp để đảm bảo sức khỏe và dinh dưỡng.

"Ăn cơm thôi, Hiểu Yến!" Vương Tiểu Thanh nhẹ nhàng gọi Lưu Hiểu Yến đang xem TV trong phòng khách, đó phòng gọi Trương Vũ dậy ăn cơm cùng.

Buổi chiều.

Trương Vũ ngoài, chủ yếu để khảo sát vị trí của chợ đen. Vương Tiểu Thanh cùng vì trời quá nắng, Trương Vũ chịu trách nhiệm thương lượng, còn Vương Tiểu Thanh chỉ cần tới giao hàng.

Gần như mỗi ngày, bọn họ đều đến một chợ đen khác , hai ghé thăm nhiều chợ đen ở Thượng Hải.

Khi hàng hóa trong gian gần hết, cả hai bắt đầu leo núi buổi sáng, tận hưởng kỳ nghỉ.

Hai ngày .

"Tiểu Thanh cảm thấy khỏe lắm, cùng đến bệnh viện nhé..."

Lưu Hiểu Yến yếu ớt , trán lấm tấm một lớp mỏng mồ hôi.

Lưu Hiểu Yến ngủ trưa dậy, cảm thấy bụng đau từng cơn, khiến cô gần như thể vững.

Vương Tiểu Thanh thấy , vội vàng đỡ Lưu Hiểu Yến, lo lắng hỏi: "Sao thế ?"

Lưu Hiểu Yến hít một thật sâu, nhịn đau và : "Có thể sắp sinh ... chúng mau đến bệnh viện thôi!"

Nghe đến đây. Vương Tiểu Thanh lập tức lo lắng. cô trấn an Lưu Hiểu Yến. lớn tiếng gọi: "Ông xã, mau lấy đồ !"

Trương Vũ tiếng liền chạy đến, xách hai túi đồ chuẩn cho sinh nở của Lưu Hiểu Yến, cùng Vương Tiểu Thanh cẩn thận đỡ Lưu Hiểu Yến lên.

Thời đó phương tiện di chuyển tiện lợi như taxi, bọn họ chỉ thể bộ đến bệnh viện.

Đoạn đường cũng ngắn, mất mười mấy phút bộ. Trên đường , cứ bảy, tám phút Lưu Hiểu Yến chịu một cơn đau, điều khiến hành trình vốn khó khăn trở nên chậm hơn.

Lưu Hiểu Yến một đoạn dừng , thở dốc.

Cứ thế, bọn họ lề mề suốt gần nửa giờ, cuối cùng cũng đến bệnh viện.

Lúc , Lưu Hiểu Yến khá mệt, nhưng cô rằng tiếp theo còn một trận chiến khó khăn cần chiến đấu.

Loading...