Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-07-24 11:36:44
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh , em đúng, chỉ là một kẻ lừa đảo, công việc đàng hoàng." Vương Mộng Mộng bước nhanh về nhà.

Đại Hổ đó, ngẩn trong gió, ngờ chỉ một đêm, của Vương Mộng Mộng tẩy não cô thành công.

"Mẹ nó, cái thứ ngu ngốc." Đại Hổ trở về phòng trọ của , lục gầm giường lấy "vũ khí bí mật" của .Sau đó, đến tiệm ăn gần nhà Vương Mộng Mộng mua chân giò hầm và tai heo trộn. Hắn xách hai túi đồ ăn lên lầu.

"Cốc cốc cốc ~ Mộng Mộng, mang chân giò cho em , mở cửa ." Đại Hổ Vương Mộng Mộng thích ăn chân giò nhất.

Vương Mộng Mộng đang ở trong phòng, bối rối nên mở cửa .

"Không ăn thì uổng quá."

Cuối cùng, Vương Mộng Mộng cưỡng sự cám dỗ của đồ ăn ngon, nghĩ rằng ăn một bữa cũng , hơn nữa Đại Hổ cũng ăn ít của cô .

Vương Mộng Mộng mở cửa , Đại Hổ xách hai túi đồ ăn trong.

Vương Mộng Mộng trở về liền giặt quần áo, còn kịp nấu cơm, định lát nữa sẽ nấu ăn.

"Để nấu cơm." Đại Hổ đặt đồ ăn lên bàn bếp.

Hiện tại trong thành phố, hầu hết đều dùng bếp gas, Đại Hổ bật bếp và bắt đầu nấu cơm.

Trong lòng Vương Mộng Mộng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, ngờ Đại Hổ một mặt như , còn tự tay nấu cơm cho cô.Mùi thơm của chân giò bàn khiến bụng Vương Mộng Mộng kêu ùng ục.

"Mộng Mộng, cơm chờ một lát nữa, em ăn chân giò ." Đại Hổ từ bếp bước , đưa chân giò cho Vương Mộng Mộng.

Vương Mộng Mộng gì liền nhận lấy và bắt đầu ăn, trong lòng cảm thấy cảm động.

"Mộng Mộng, tại hôm nay em tức giận, em thể cho ? Anh gì sai?" Đại Hổ thận trọng hỏi.

"Anh còn hổ dám , em hài lòng về , ? Mẹ tiền, nuôi nổi em." Vương Mộng Mộng ăn với Đại Hổ.

"Mộng Mộng, hứa với em, sẽ cố gắng kiếm tiền. Lương của tuy rằng nhiều, nhưng vẫn đủ để mua chân giò cho em ăn. Tất cả đều cho em, ăn."

Đại Hổ Vương Mộng Mộng với ánh mắt chân thành.

Vương Mộng Mộng cảm thấy ngại ngùng, liền gắp một miếng chân giò cho Đại Hổ ăn, nhưng Đại Hổ lắc đầu từ chối.

"Em thể cho một cơ hội nữa ? Anh kế hoạch . Hiện tại, thị trường mở cửa, nhiều kinh doanh nhỏ lẻ đường phố. Anh định tiết kiệm tiền để bắt đầu kinh doanh, sẽ bán món chân giò hầm. Em nghĩ ? Như thì em thể ăn chân giò mỗi ngày, chờ tới khi kiếm tiền , em ở nhà, cân nữa. Mẹ em cũng cần bảo mẫu nữa. Mộng Mộng, em yên tâm, em theo , sẽ để em chịu khổ."

Đại Hổ bắt đầu vẽ viễn cảnh tươi cho Vương Mộng Mộng. Nếu Lưu Thải Hồng ở đây, chắc chắn sẽ rằng đây là một chiếc bánh vẽ lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-236.html.]

Vương Mộng Mộng xong, chút d.a.o động. Làm kinh doanh? , bây giờ nhiều bán hàng ngoài phố mà ai bắt.

Nếu Đại Hổ kiếm tiền, nhất định sẽ đồng ý.

"Anh đều là thật chứ?" Vương Mộng Mộng cắn một miếng chân giò, ăn ngon lành.

"Đương nhiên là thật ."

Đại Hổ ôm chặt Vương Mộng Mộng, nhưng ngờ Vương Mộng Mộng giãy giụa một chút.

“Mẹ em , khi kết hôn hành vi mật.”

" bây giờ em ở đây."

Đại Hổ ôm buông tay, khiến

Vương Mộng Mộng cảm thấy ngượng ngùng.

Cuối cùng, Đại Hổ thật sự cảm thấy ghét đôi tay đầy dầu mỡ của Vương Mộng Mộng, nên mới thả cô .

"Anh lấy cơm."

Đại Hổ múc hai bát cơm lớn, mở hộp tai heo trộn , cả hai bắt đầu ăn cơm.

Sau khi ăn cơm xong, Vương Mộng Mộng im nhúc nhích, Đại Hổ đành rửa bát.

Vương Mộng Mộng nhớ những lời Lưu Thải Hồng dặn, cố gắng nghĩ cách để chuyện với Đại Hổ.

Sau khi rửa bát xong, Đại Hổ mật với Vương Mộng Mộng thêm chút nữa. Hắn ôm thì Vương Mộng Mộng lên tiếng:

“Mẹ em , cưới em thì sính lễ một nghìn tệ.”

Vương Mộng Mộng nhớ lời Lưu Thải Hồng dặn dò , giữ gìn sự trong sạch cho chồng.

Đại Hổ xong thì sững . Cô nàng béo còn đòi sính lễ một nghìn tệ, cho một nghìn còn chẳng lấy nữa là.

Tuy trong lòng nghĩ nhưng ngoài miệng tất nhiên thể như .

“Mộng Mộng, yêu cầu của dì đúng là nhỏ, nhưng sẽ cố gắng. Cho một chút thời gian, chờ kiếm tiền từ việc kinh doanh , thì đầy một năm là thể gom đủ.”

Đại Hổ Vương Mộng Mộng với ánh mắt trìu mến.

Loading...