Trên đường lớn, trẻ tuổi ăn mặc thời trang, nam nữ già trẻ đều sạch sẽ, tóc tai gọn gàng. Trên đường cái nhiều xe buýt, xe đạp và xe cộ.
Trong lòng Nhị Cẩu hiểu rõ, khó trách ai ai cũng thích thành phố lớn.
Nhị Cẩu địa chỉ hỏi một qua đường.
"Anh bắt xe buýt 9, chuyển sang xe buýt 7, sẽ gần hơn với địa chỉ hơn. Anh đối diện để bắt xe buýt 9, bảy trạm, chuyển sang xe buýt 7, năm trạm nữa là đến nơi."
Người qua đường liếc Nhị Cẩu, đoán chừng Nhị Cẩu là từ nông thôn lên thành phố tìm .
"Cảm ơn."
Nhị Cẩu cảm ơn xong liền qua bên đường để chờ xe buýt.
Hơn một tiếng , Nhị Cẩu xuống xe buýt 7, lúc bụng đói cồn cào.
Đã hơn một giờ chiều, thấy quán mì ở gần đó, Nhị Cẩu bước ăn một tô mì.
Sau đó hỏi thêm thông tin từ chủ quán mì.
"Ông chủ, xin hỏi địa chỉ gần đây ? tìm ."
Ông chủ quán mì tờ giấy mà Nhị Cẩu đưa.
"Ỏ, gần đây thôi. Này... Ông Tiền, , ông Tiền, chẳng ông đang sống trong khu nhà công nhân tập thể ở hẻm Vĩnh Lợi ? Cậu thanh niên đến đó, ông tiện đường dẫn nhé."
Không ngờ trong quán mì cũng một ông lão sống cùng khu nhà với Trương Hồng Châu.
"Ô, thôi." Ông Tiền từ từ ăn xong tô mì.
"Cảm ơn ông."
Nhị Cẩu thấy ngờ may mắn đến , dẫn đường, Nhị Cẩu khỏi thấy phấn khích.
"Đi thôi, trai trẻ."
Mười phút , cuối cùng ông Tiền cũng ăn xong, dậy gọi Nhị Cẩu một tiếng.
Nhị Cẩu nhanh chóng theo ông Tiền.
"Cậu trai trẻ, đến khu nhà tập thể tìm ai ?"
Con trai của ông Tiền là chủ quản ở nhà máy cơ khí, phân cho một căn hộ ba phòng một phòng khách ở khu nhà tập thể trong hẻm Vĩnh Lợi. Ông Tiền sống ở đây nhiều năm, nên hầu hết trong khu tập thể.
"À, ông Trương Hồng Châu ?" Nhị Cẩu bước lên hỏi.
"Trương Hồng Châu... Để nhớ xem, hơn hai mươi tuổi đúng , lúc xuống nông thôn, cô bé đó ?"
Ông Tiền nhớ , đúng là ấn tượng với cô bé vì nhà cô nhiều con cái, thường quậy xuyên quấy phá khắp nơi.
Họ thường hàng xóm khiếu nại, thường "chuyện khỏi cửa, chuyện truyền ngàn dặm", gia đình bọn họ khá nổi tiếng trong khu nhà tập thể.
", đúng, đúng , chính là cô ."
Nhị Cẩu giấu nổi sự phấn khích, ngờ ông lão cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-227.html.]
"Cô bé đó khi xuống nông thôn thì thấy về đây nữa, bốn, năm năm . Hôm nay đến đây chắc tìm thấy ."
Ông Tiền sống gần nhà Trương Hồng Châu, thường xuyên qua nên rõ Trương Hồng Châu từng trở về.
"A, cô về ?"
Nhị Cẩu chút ngạc nhiên.
"À, cũng , thể nó về mà thấy. Cậu cứ đến nhà nó hỏi thăm một chút là ."
"Ùm."
Trong lòng Nhị Cẩu chút lo lắng, nếu Trương Hồng Châu thực sự trở về, rốt cuộc cô ?
Hai đến một khu nhà lớn, đây là đầu tiên Nhị Cẩu thấy một khu nhà như , tổng cộng năm tầng, mỗi tầng hơn mười cửa.
"Đây chính là khu nhà nhân viên của chúng . câu thanh niên. nhà của Trương Hồng Châu ở phòng 306." Ông lão chỉ nhà cho Nhị Cẩu.
"Cảm ơn ông." Nhị Cẩu chuẩn lên lầu.
“y ~ thanh niên, bây giờ nhà bọn họ chắc ai , đều hoặc học cả ." Ông Tiền bụng nhắc nhở.
"Không , cảm ơn ông."
Nhị Cẩu tiếp tục bước . lên đến tầng ba. tìm thấy phòng 306. Nhị Cẩu lấy hết can đảm.
"Cốc cốc cốc ~"
Sau khi gõ cửa thấy động tĩnh, quả nhiên đúng như lời ông Tiền , ai ở nhà.
Nhị Cẩu Tử suy nghĩ một lúc, liền đặt túi hành lý của góc cuối hành lang, lên túi hành lý, bắt đầu chờ đợi.
Đợi gần ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng chờ em trai và em gái của Trương Hồng Châu về.
Em trai Trương Hồng Châu tên là Trương Chí, năm nay mười chín tuổi, em gái Trương Lan năm nay mười tám tuổi, cả hai đều đang học cấp ba, vài tháng nữa sẽ tham gia thi đại học.
Vừa tan học về nhà để ăn cơm, buổi tối còn đến trường học thêm.
Nhị Cẩu thấy hai phòng 306, liền dậy, xách túi hành lý tới.
Hai đóng cửa .
"Cốc cốc cốc ~" Nhị Cẩu gõ cửa.
"Ai đó?"
Trương Chí tới mở cửa, mở cửa liền ngạc nhiên, mặt quen , hơn nữa trang phục , chắc là ở nông thôn .
"Đồng chí, nhầm nhà ?"
" tìm Trương Hồng Châu." Nhị Cẩu lên tiếng.
Trương Chí thấy Nhị Cẩu tìm Trương Hồng Châu, nhíu mày, còn kịp trả lời.
"Anh, ai đó ?" Em gái Trương Lan ở trong bếp hâm nóng cơm bước .
"Anh tìm Trương Hồng Châu." Trương Chí phản ứng .