Nhị Cẩu ngờ việc suôn sẻ như . Cất tờ giấy cẩn thận, đó bắt xe về thị trấn.
Không ngờ đến nơi thì gặp xe kéo về Phong Thu Loan.
"Con trai, ở đây, ở đây!"
Mẹ Nhị Cẩu ngờ Nhị Cẩu về nhanh như , liền vội vàng giơ tay kéo lên xe.
"Mẹ, thật khéo, may mà con đuổi kịp chuyến , nếu bộ ."
Tâm trạng của Nhị Cẩu thoải mái hơn nhiều, mặt xuất hiện nụ .
Mẹ Nhị Cẩu há miệng định hỏi tìm địa chỉ của Trương Hồng Châun , nhưng xe nhiều quá nên bà đành kìm . Mãi đến khi về đến cửa nhà. bà mới thể kiềm chế nữa.
"Con trai, con về nhanh , con tìm văn phòng thanh niên tri thức ?"
"Con tìm , . Con đưa cho năm đồng, họ cho con địa chỉ của Trương Hồng Châu, xem."
Nhị Cẩu lấy tờ giấy đưa cho xem, Nhị Cẩu mở , nhưng thực bà chữ, chỉ mở để xác nhận mà thôi.
"Vậy thì . Thế con... định tìm cô ?"
Mẹ Nhị Cẩu chút lưỡng lự, nếu đến Thượng Hải tìm Trương Hồng Châu thì chắc chắn sẽ tốn tiền, thà rằng tiết kiệm tiền đó để cưới vợ cho con thì hơn.
Nhị Cẩu cũng suy nghĩ của .
"Mẹ yên tâm, con tìm nhà họ , ít nhất cũng đòi một trăm đồng. Con tìm cô đến một trăm đồng , chúng vẫn còn lãi. Con chính là nuốt trôi cơn giận , chắc cô nghĩ chúng là dân quê, xứng với cô , còn dễ bắt nạt. Hừ, tiền của nhà chúng dễ lấy thế ."
Ban đầu Nhị Cẩu nghĩ đến việc đòi tiền, nhưng khi nhắc nhở, trong đầu kế hoạch.
Nếu cô đồng ý về với thì chuyện coi như bỏ qua, cũng so đo tính toán.
Còn nếu cô , thì ít nhất cũng đòi một trăm đồng.
"Được, , con trai, con đúng, đòi một trăm đồng cũng , ủng hộ con." Mẹ Nhị Cẩu liên tục gật đầu.
"Mẹ, ngày mai con ." Nhị Cậu tranh thủ sớm, nếu để lâu, Trương Hồng Châu tái hôn thì mà tìm .
"Được , đưa con hai mươi đồng, đủ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-226.html.]
Mẹ Nhị Cẩu cũng chi phí ở thành phố lớn thế nào, nhưng hai mươi đồng cũng ít.
"Ba mươi đồng , lỡ thiếu tiễn ở ngoài thì mượn ai. Mẹ yên tâm, con sẽ tiết kiệm, tiêu hết khi về sẽ trả cho ."
Nhị Cẩu nghĩ thành phố lớn như thị trấn, chi phí cho ăn uống, sinh hoạt một ngày chắc cũng chỉ một đồng.
"Được, lời con." Mẹ Nhị Cẩu gật đầu, mấy nắm , Nhị Cầu còn khá nghịch ngợm, những từ khi Trường Hồng Châu về dâu, Nhị Cẩu trưởng thành hơn nhiều.
Nhị Cẩu đến nhà trưởng thôn để xin giấy xác nhận.
"Trưởng thôn, cháu việc nhờ chú, cháu Thượng Hải một chuyến để tìm Trương Hồng Châu, nhờ trưởng thôn giấy xác nhận cho cháu."
Trưởng thôn đang uống trong sân, Nhị Cẩu như , ông cảm thấy...
Tối hôm đó, trong bữa cơm, Nhị Cẩu kể chuyện cho cha Nhị Cẩu , ông vẫn con trai .
"Con trai, Trương Hồng Châu bỏ , chứng tỏ nó ở nhà , con còn cố chấp gì. Mấy năm nay nhà cũng chút tiền tiết kiệm, đủ để cưới một cô vợ khác cho con ."
Cha Nhị Cẩu hy vọng con trai theo lời khuyên của .
"Cha, lẽ cô chỉ là sống ở nông thôn thôi. Con chỉ hỏi cô thử, nếu cô ở thành phố, con sẽ ở thành phố với cô , tìm việc ở thành phố."
Nhị Cẩu ăn cơm , nhưng cảm thấy ngon miệng. Hôm nay mua thịt và nấu cơm gạo trắng. Nếu Trương Hồng Châu ở đây, chắc chắn cô sẽ vui vẻ, còn cũng sẽ vui vẻ mà ăn hai bát cơm.
lúc chẳng hứng thú gì. Trong lòng cứ mãi nghĩ về Trương Hồng Châu.
"Thôi , con tự quyết định "
Cha Nhị Cẩu thấy con trai quyết tâm như nên cũng gì thêm, lặng lẽ ăn cơm.
Sáng sớm hôm , Nhị Cẩu mang theo một túi hành lý, trong ba mươi đồng lên đường.
Nhị Cẩu đến ga xe lửa thành phố Hành và lên chuyến tàu sáng.
Trong suốt ba ngày hai đêm tàu, Nhị Cẩu ăn bánh bao bột mì, bánh ngô và mang theo một chai tương ớt, những thứ đều do chuẩn sẵn.
Cơm tàu đắt còn ngon. Những hành khách khác tàu cũng ăn thức ăn mà mang theo, như bánh bao, bánh ngô, đủ loại.
Khi xuống tàu cũng gần giữa trưa. Nhị Cẩu quanh ga tàu Thương Hải, ngờ thành phố lớn như thế .