"Vào căng tin , xem thử xem đồ ăn ngon ." Ngô Mộng Kiều leo lên xe đạp của Cố Giang Hà.
Cố Giang Hà gì, đạp xe chở Ngô Mộng Kiều đến căng tin 1.
Trong khi đó Vương Tiểu Thanh mua xong hai chiếc đùi gà, một phần thịt xào và một bát canh trứng rong biển, ăn ghế.
Ngô Mộng Kiều chọn một chỗ trong căng tin, còn Cố Giang Hà mua đồ ăn.
"Em ăn gì?"
Từ nhỏ Cố Giang Hà luôn chăm sóc Ngô Mộng Kiều.
"Anh lấy gì em ăn nấy."
Ngô Mộng Kiều Cố Giang Hà hiểu rõ sở thích của .
Cố Giang Hà xoay mua cơm, Ngô Mộng Kiều liếc xung quanh, ngờ thấy Vương Tiểu Thanh đang lưng về phía . Trong lòng Ngô Mộng Kiều chút khó chịu.
Cố Giang Hà mang hai phần đồ ăn trở , đặt một phần mặt Ngô Mộng Kiều, phần còn mặt .
"Cảm ơn Giang Hà, mua món em thích." Ngô Mộng Kiều gắp một miếng đậu phụ chiên lên bắt đầu ăn.
Cố Giang Hà gì, chỉ tập trung ăn cơm.
"Ôi trời, đó chẳng đồng chí Vương ? Thì cô việc gấp chính là ăn cơm?" Ngô Mộng Kiều với giọng đầy ẩn ý.
Cố Giang Hà đầu , quả nhiên thấy Vương Tiểu Thanh đang ăn cơm, lưng về phía .
Cố Giang Hà thắc mắc, chẳng cô việc gấp ? Chẳng lẽ, cô chỉ là chuyện với nữa nên mới tìm cớ rời ?
Cố Giang Hà cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
"Anh Giang Hà, cô kết bạn với chúng , là do cô mắt như mù."
Ngô Mộng Kiều còn cố ý thêm một câu.
"Ăn nhanh ." Cố Giang Hà thêm với cô .
Sau khi Vương Tiểu Thanh ăn xong liền đạp xe về nhà, đang lưng .
Buổi tối, như thường lệ, cô đến cổng trường quân sự đón Trương Vũ. cô bộ, chán quá nên dạo loanh quanh, dừng , ngắm cảnh và mua một ít đồ ăn vặt.
Buổi tối Trương Vũ tan học sớm hơn bình thường, mới 7 giờ 30 tan học . Bởi vì học viện quân sự bài tập thể dục buổi sáng và dây sớm. sớm hơn nhiều so với các trường học khác.
"Thanh Thanh, em đến đây gì ?"
Trương Vũ ngạc nhiên vì nghĩ rằng hôm nay Vương Tiểu Thanh nhập học, ngờ cô vẫn đến đón .
"Vâng, mai em đến , nên hôm nay tranh thủ đến đón ."
Vương Tiểu Thanh lên yên xe đạp của Trương Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-219.html.]
"Mai em học buổi tối , mấy giờ tan học?" Trương Vũ đạp xe hỏi.
"Có, mai em học đến 8 giờ. muôn hơn nửa tiếng." Vương Tiểu Thanh ôm eo Trương Vũ, tựa đầu lưng .
"Vậy về để tới đón em." Trương Vũ tính toán thời gian, đạp xe nửa tiếng, vặn thể đến trường Sư phạm.
"Không cần , đón đưa gì, mỗi ngày đều dậy sớm huấn luyện, em quá mệt.”
Vương Tiểu Thanh nghĩ đến việc mua hai bộ áo mưa, vì mỗi ngày xe đạp chắc chắn sẽ gặp mưa.
"Ừm, để xem tình hình " Trương Vũ yên tâm khi để Vương Tiểu Thanh đạp xe về một buổi tối.
Chiều hôm , Vương Tiểu Thanh quyết định sẽ ăn tối tại căng tin trường.
Lần ăn cơm thấy cũng ngon, hương vị cũng kém các quán ăn bên ngoài là mấy mà giá hợp lý.
Hôm nay Vương Tiểu Thanh mặc áo len hồng nhạt, bên trong là áo sơ mi trắng.
Cô buộc tóc đuỗi ngựa vì khi đạp xe sẽ giỗ, tóc sẽ thổi che khuất tầm mắt.
Cô chậm rãi đạp xe đến trường, gửi xe ở chỗ quy định.
Vương Tiểu Thanh khóa xe, đồng hồ, đúng 6 giờ, giờ thích hợp để ăn tối.
Cô bước căng tin 2, Vương Tiểu Thanh thử xem căng tin nào đồ ăn ngon nhất.
Không ngờ, căng tin 2 khá cao cấp, cả phòng riêng, còn thể gọi món riêng.
Vương Tiểu Thanh chọn món ăn mặn nấu cay, vì các món ăn cay ở thành phố Tương khá nổi tiếng.
Món ăn thực sự ngon, cả món mặn và món chay, nhưng cô thích nhất là các món chay vì hương vị đậm đà.
Vương Tiểu Thanh nghĩ lát nữa khi tan học sẽ mua một phần mang về cho Trương Vũ ăn bữa khuya.
Bình thường Trương Vũ ăn tối ở trường quân sự, nên thường buổi tối về nhà sẽ ăn nữa, nhưng nếu Vương Tiểu Thanh mua mang về thì vẫn ăn ngon lành.
Sau khi ăn xong, Vương Tiểu Thanh dạo quanh hồ nhân tạo trong trường. Rất nhiều ngang qua đều ngoái cô.
"Cô gái xinh quá."
"Cô trắng thật đấy, thể trắng như thế nhỉ?"
"Chắc là thành phố , việc trời nắng."
Một nữ sinh xì xào bàn tán về Vương Tiểu Thanh.
Đã lâu Vương Tiểu Thanh nhận sự chú ý nhiều như , khiến cô chút ngượng ngùng.
Mấy năm nay, Vương Tiểu Thanh trở nên xinh hơn nhiều, một phần là nhờ tác dụng của nước suối Linh Tuyền, một phần là nhờ chế độ dinh dưỡng hơn.
Dáng vẻ đây của cô trông như suy dinh dưỡng. bây giờ da dẻ thì hồng hào, tràn đầy sức sống.