Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:24:03
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có gì , bọn họ ôn tập nửa năm, còn những khác trong thôn chỉ ôn trong một tháng.”

Người nhà của thi đậu phục .

“Người , sẽ khôi phục kỳ thi đại học, nhưng do bọn họ , thể .”

Trưởng thôn thật sự chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nếu tin tức gì thì , ngay cả Hoàng Cẩm nhờ lời Vương Tiểu Thanh mới thi điểm như .

Trưởng thôn như xong, khác cũng dám thêm nữa.

Trong lòng Trương Hồng Châu kỳ thật chút lo lắng, bởi vì trong thôn cộng thêm ba Vương Tiểu Thanh, tổng cộng năm sáu xem điểm.

Trương Hồng Châu lo lắng bọn họ sẽ thấy tên cô, thực cũng một thấy tên của Trương Hồng Châu, nhưng nọ thi đại học, chỉ nghĩ là do trùng tên nên để ý đến

Những khác thi khoa văn, xem bảng điểm của khối tự nhiên nên thấy.

Trương Hồng Châu run rẩy trải qua một ngày, cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm, ai thi đại học, chỉ cần kiên trì thêm hai ngày nữa.

Hai ngày , ngày nghỉ, Trương Hồng Châu cùng chợ như bình thường, đến thị trấn liền chạy nhà vệ sinh, dùng khăn trùm đầu bịt kín mặt đến cổng trường trung học một.

Trương Hồng Châu bắt đầu tìm kiếm tên , cô thi khoa học tự nhiên, Trương Hồng Châu ngờ rằng cô sẽ xếp top 20 của thị trấn, Trương Hồng Châu vui mừng khôn xiết, cô thật sự vượt qua điểm chuẩn đại học.

Trương Hồng Châu kiềm chế tâm tình kích động của đến văn phòng đăng ký của trường lấy tài liệu điền hồ sơ.

“Học sinh, bây giờ cô mới đến, thời gian điền nguyện vọng là mười ngày, cô lãng phí hai, ba ngày .” Giáo viên quản lý tài liệu thắc mắc.

“Cảm ơn thầy, hôm nay em sẽ nộp ngay.”

Trương Hồng Châu cầm tài liệu, lập tức điền nguyện vọng, bảng đen ghi điểm chuẩn của các trường ở thành phố Tương, 90% học sinh ở đây đều sẽ chọn đại học ở thành phố Tương.

Điểm chuẩn các trường đại học ở khu vực khác đều đánh dấu báo, Trương Hồng Châu mua một tờ báo của Thượng Hải, giá hai xu.

Trương Hồng Châu so sánh điểm chuẩn của , đó nhanh chóng điền nguyện vọng, tùy tiện chọn trường nào đó ở Thượng Hải thể đỗ đều , dù cô chỉ thoát khỏi đây.

“Thầy ơi em điền xong , giao cho thầy. Cho em hỏi bao lâu sẽ nhận thư thông báo trúng tuyển?”

Trương Hồng Châu đưa tờ nguyện vọng mà điền xong.

“Được, một tháng nữa sẽ nhận thư thông báo trúng tuyển.”

Giáo viên đặt tờ nguyện vọng hồ sơ một cách cẩn thận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-207.html.]

“Cho em hỏi giấy báo sẽ gửi đến ?” Trương Hồng Châu nghĩ gửi về nhà .

“Thống nhất gửi chung đến bưu điện, nếu thời gian thể đến bưu điện lấy, nếu đến bưu điện lấy, nhân viên bưu điện sẽ chuyển đến thôn ngay.” Giáo viên kiên nhẫn giải thích.

Sau khi rời Trương Hồng Châu cảm ơn, bắt đầu nghĩ cách thế nào để trong thôn nhận giấy báo.

thể đến thị trấn mỗi ngày để hỏi , sẽ khiến bọn họ nghi ngờ.

Nhân viên bưu điện bình thường gửi thư và bưu kiện đến nhà trưởng thôn, lẽ bắt đầu từ chỗ trưởng thôn.

Trương Hồng Châu ở thị trấn mua chân giò về nhà, buổi tối nấu cho bọn họ ăn.

Bọn họ vui, liên tục khen Trương Hồng Châu hiểu chuyện, hề nghi ngờ.

Trương Hồng Châu như để bọn họ buông lỏng cảnh giác, may mà một nhà đều thông minh.

Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ xem điểm xong liền điền nguyện vọng luôn, vì hai quyết định từ trường mà sẽ học.

Sau đó còn một tháng, Trương Vũ quyết định đưa Vương Tiểu Thanh đến thành phố Tương một chuyến.

“Tiểu Thanh, chúng đến thành phố Tương thuê nhà , đến khi nhập học chỉ cần đến đó là .”

Trương Vũ xa Vương Tiểu Thanh, ở ký túc xá, hai ngoài thuê nhà ở.

“Được, coi như du lịch .” Vương Tiểu Thanh thích ăn ngon, thành phố Tương nhiều món ngon, Vương Tiểu Thanh nuốt một ngụm nước bọt.

Hai bắt đầu kế hoạch ngoài, khi thi đại học xong Hoàng Cẩm liền trở việc như bình thường, gia cảnh vốn , tích cóp thêm một chút. Học phí gia đình cho một phần, một phần là đủ , thể để gia đình lo hết , trong nhà còn lo cho các em học nữa, sợ là chịu.

Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh dọn dẹp nhà cửa, chào chị xuất phát tới thành phố Tương.

“Khi nào sẽ về, sẽ về ăn Tết chứ?”

Bà Vương chút lo lắng, bây giờ ở bên ngoài lạnh lắm.

“Sẽ về, , tầm hai ba âm bọn con sẽ về.”

Trương Vũ gật đầu, còn mười ngày nữa đến hai ba âm, mười ngày là đủ , dù Trường Sa, tàu hỏa mất nửa ngày là đến.

Vào một ngày nghỉ, Trương Hồng Châu giả vờ ngoài dạo, từ từ bộ đến nhà trưởng thôn.

“Dì ơi, chú trưởng thôn ở nhà ?”

Trương Hồng Châu thấy cửa lớn mở, vợ trưởng thôn đang quét sân.

Loading...