"Đồng chí, sáu cái bánh bao nhân thịt," Trương Vũ lấy tiền và phiếu lương thực .
Rất nhanh, bánh bao nhân thịt mang lên, Vương Tiểu Thanh cắn một miếng.
"Ừm, phương Bắc bánh bao đúng là khác hẳn chỗ chúng ,"
Vương Tiểu Thanh cảm thấy vỏ bánh bao ở đây mềm dai, nóng hầm hập còn thơm.
Vương Tiểu Thanh ăn hai cái no. Trương Vũ ăn bốn cái.
Dù cũng vội, hai thong thả lên xe buýt.
Chưa đến ba giờ chiều, hai đến quảng trường Thiên An Môn.
Vương Tiểu Thanh cờ đỏ năm khắp nơi, cảm xúc trào dâng nên lời.
Thiên An Môn uy nghiêm và tráng lệ, gì sánh .
Tháp cao, quảng trường rộng lớn, dòng tấp nập đều tạo nên phong cảnh độc đáo của thành phố .
"Đồng chí, chụp ảnh ?" một đồng chí mang máy ảnh đến, vẽ là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.
"Một tấm bao nhiêu tiền?" Vương Tiểu Thanh đang lo máy ảnh.
"Ba hào một tấm."
"Đắt quá, mười tấm hai tệ rưỡi ?" Vương Tiểu Thanh giá chụp ảnh ở Thiên An Môn đắt cũng là chuyện bình thường, nhưng nhiều chịu chụp.
"Cái , , " nhiếp ảnh gia do dự một chút, nhưng vì buổi chiều mấy khách nên đồng ý ngay.
Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ mỗi chụp ba tấm, chụp chung với bốn tấm.
"Thanh Thanh, lúc chúng kết hôn cũng chụp ảnh, khi nào bù ?"
Trương Vũ đột nhiên nhớ tới lúc hai đăng ký kết hôn, bảo Vương Tiểu Thanh chụp ảnh, nhưng cô chịu. Sở dĩ Vương Tiểu Thanh chụp vì thời đại chính là tùy tiện chụp trong nhà một chút, trông chút nào.
Vương Tiểu Thanh chính là loại ảnh cưới hiện đại, chụp bên ngoài và mặc váy xinh .
"Chờ tới khi học đại học, chúng mua một cái máy ảnh tự chụp, ?"
Vương Tiểu Thanh mới nghĩ , thật thể tự chụp, mua váy chụp ảnh ở các địa điểm .
"Được," Trương Vũ nhận mười tấm ảnh từ nhiếp ảnh gia, trả hai đồng rưỡi.
"Ngày mai khi xem xong lễ thượng cờ, chúng gì đây" Vương Tiểu Thanh khoác tay Trương Vũ.
"Ngày mai xem xong lễ thương cờ. chúng về Hà Bắc Hà Nam một chuyến. bán hàng hóa trong gian, đó liền về nhà".
Trương Vũ thấy trong gian còn nhiều hàng hóa như , cứ để bên trong như thì quá đáng tiếc, bán sớm thì khả năng bán giá , nhanh chóng bán .
“Được, em theo .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-203.html.]
Trương Vũ chợt nhớ điều gì đó, gọi chụp ảnh, hai chuyện với vài câu Trương Vũ .
“Có chuyện gì ?” Vương Tiểu Thanh hỏi.
“Không việc gì, hỏi đồng chí xem thời gian kéo cờ ở quảng trường Thiên An Môn là mấy giờ, là bảy giờ rưỡi, nhất nên đến sớm một hai tiếng, nếu sẽ chen .”
Trương Vũ ôm lấy Vương Tiểu Thanh, giúp cô che gió.
“Ồ, bảy giờ rưỡi, cũng muộn hơn so với em nghĩ.” Vương Tiểu Thanh còn tưởng rằng là sáu giờ sáng.
“Hóa thời gian kéo cờ cũng sự hiểu , với rằng, thời gian kéo cờ mỗi ngày đều giống .
Hình như mỗi ngày sẽ lùi 52 giây, mùa hè thể là bốn, năm giờ kéo cờ , đó dần dần muộn hơn, đến mùa đông là muộn nhất, bảy giờ rưỡi.”
Trương Vũ giải thích cho Vương Tiểu Thanh.
“Ồ, hóa trong chuyện cũng nhiều điều đáng học hỏi như .” Vương Tiểu Thanh gật đầu.
“Chúng tìm nhà nghỉ .”
Mười ngày ...
Hai lên tàu trở về thành phố Hành.
Trong toa tàu vẫn chỉ hai họ.
“Thật quá chồng , chuyện vui nhất chính là dọn sạch sẽ hàng hóa trong gian.”
Vương Tiểu Thanh cảm thấy nhẹ nhõm như giải tỏa cơn táo bón kéo dài nhiều ngày liền.
“Chuyến của chúng đáng giá, chúng ăn nhiều món ngon, còn mua nhiều quần áo mới, đồ ăn vặt, em còn mua nhiều đồ cho cả và chị dâu nữa. Cảm ơn em Tiểu Thanh”
Cho tới bây giờ Trương Vũ từng hy vọng Tiểu Thanh sẽ đối với của như với như trong gia đình cô.
ngờ cô so với một con trai, em trai như , còn hơn cả bản .
“Đó cũng là điều mà em nên , cả nhà đối xử với em như gia đình, thì em cũng nên như .”
Vương Tiểu Thanh cảm thấy ý nghĩa cố gắng kiếm tiền của cô và Trương Vũ là như thế .
“Em nghỉ ngơi một chút .” Trường Vũ sờ sờ mái tóc của Vương Tiểu Thanh.
“Em mệt, em ngắm cảnh bên ngoài.”
Vương Tiểu Thanh dậy, bây giờ là ban ngày, cô ngủ, chỉ tiểu thuyết trong gian.
Từ khi bắt đầu ôn tập nghiêm túc, cô nữa, hơn nữa thời gian nghỉ ngơi tivi để xem, sách trong gian thì nhiều.
Hai ngày , Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ về đến Phong Thu Loan.
Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ về đến thị trấn liền lấy xe đạp , hai đạp xe về, về đến nhà là ba giờ chiều.
“Mệt , em tắm và nghỉ ngơi một chút .”