"Được." Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, cả hai đều mệt mỏi chết, ôm ngủ.
Sáng sớm hôm , Trương Vũ dậy sớm hơn Vương Tiểu Thanh, Trương Vũ chuẩn sẵn sàng thứ cần mang theo mới đánh thức Vương Tiêu Thanh dậy.
"Thanh Thanh, dậy thôi."
"Ừm, ngờ em ngủ dậy muộn thế ," Vương Tiểu Thanh mở mắt đồng hồ thấy chín giờ .
Sau khi Vương Tiểu Thanh rửa mặt xong, hai quyết định ngoài ăn sáng, nếm thử món bánh bao ở Bắc Kinh.
Từ nhà nghỉ , ven đường đều bán bữa sáng, hai mua bánh bao và quầy, ăn.
Trương Vũ dẫn Vương Tiểu Thanh một lúc thì thấy một trạm thu mua phế liệu, một đàn ông trung niên đang trông coi.
Trương Vũ hiệu cho Vương Tiểu Thanh, cô gật gật đầu, Trương Vũ đến đưa qua một đồng.
"Chú ơi, cháu hỏi thăm một chút, chú chợ đen ở ?" Trương Vũ cũng hạ giọng, dù xung quanh cũng ai.
Người đàn ông liếc Trương Vũ một cái, nhanh chóng nhận lấy tiền.
"Cậu đến ngã tư phía , lên xe buýt 8 đến Trương Gia Loan, xuống xe buýt tìm hỏi tiếp thì sẽ ," ông chú xong liên đầu .
Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh hiểu ngay, đến trạm xe buýt, tìm lộ tuyến xe buýt 8, cũng xa, chỉ ba trạm.
Chờ mười phút, xe buýt 8 đến, may mà lúc đông , xe còn nhiều chỗ .
Ba trạm xe buýt nhanh, mười phút là tới nơi.
Hai xuống xe liền đeo khẩu trang, khu Trương Gia Loan nhà cửa san sát , Trương Vũ rút năm hào đưa cho một thanh niên.
"Đồng chí, chợ đen dạo một chút, phiền chỉ đường". Trương Vũ thanh niên vẻ ngoài lông bông, dáng vẻ chút giống côn đồ, chắc hẳn sẽ chợ đen.
Người thanh niên nhận tiền, dẫn Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh con hẻm nhỏ bên cạnh.
Không ngờ con hẻm thật sự quanh co lòng vòng, Trương Vũ cảm thấy nếu tới đây chắc chắn sẽ tìm thấy.
Vòng tới vòng lui đại khái bảy tám căn nhà là tới, một cánh cửa khép hờ, thanh niên chỉ cửa rời .
Trương Vũ đẩy nhẹ cửa , quả nhiên chính là chợ đen, mừng , bên trong bày bán đủ thứ. Nơi vẻ là một trường tiểu học bỏ hoang, rộng rãi, chính là chút cũ và đặc biệt nhiều thứ trưng bày.
Vương Tiểu Thanh khó thể chịu đựng . Có vòng tay, đồng hồ, dây chuyền, khăn lụa, kẹp tóc, quần áo, đồ ăn, đồ uống, giải trí, cái gì cũng .
Vương Tiểu Thanh thiếu chút nữa quên mất mục đích chính của khi đến đây là gì. cô chỉ mải mê ngắm hàng hóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-201.html.]
"Thanh Thanh, việc chính , mấy thứ ngày mai khi xem lễ thượng cờ xong, chúng đến"
Buổi chiều phần lớn đều tan chợ, buổi chiều ít dạo, buổi sáng là thời điểm nhất để mua sắm.
"Ồ, đúng , em quên mất," Vương Tiểu Thanh ngượng.
Hai chú ý thấy hai đàn ông đang tuần tra xung quanh, giúp quan sát quản lý đô thị và vân vân.
Trương Vũ cảm thấy bọn họ hẳn là quản lý chợ đen ở đây.
"Đồng chí, chúng hàng bán, gặp ông chủ của các , ?" Trương Vũ đến gần cao hơn, lặng lẽ đưa qua một đồng.
"Được, bên ," cao gật gật đầu chỉ một cánh cửa nhỏ phía bên trái.
Cửa nhỏ dẫn một con hẻm, đối diện một cánh cửa nhỏ khác, đang đóng. Người cao cao giơ tay lên gõ cửa.
"Có chuyện gì ?" một giọng thanh niên vang lên.
"Ông chủ, hàng ," cao hạ giọng trả lời
"Vào ."
Người cao mở cửa cho Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh , còn ở bên ngoài canh.
Vương Tiểu Thanh cùng Trương Vũ , bên trong là một sân nhỏ, một bàn , một đàn ông đang đó uống .
"Mời , các hàng gì ?" đàn ông ngẩng đầu lên, Vương Tiểu Thanh một chút, trông ba mươi tuổi, nghĩ tới trẻ như sự nghiệp .
Trương Vũ lấy từ trong túi xách một ít bột mì, gạo, trái cây, rau củ, trứng gà, hàng mẫu bên trong gian mười loại. Chỉ thiếu gà, vịt, cá cách nào lấy trưng bày .
"Anh xem thử chất lượng những hàng hóa , xem xem đáng giá bao nhiêu?" Trương Vũ để tự định giá mới thương lượng giá cả, về phương diện Trương Vũ rành hơn Vương Tiểu Thanh.
Vương Tiểu Thanh quanh sân, đây là một tứ hợp viện nhỏ, khá cổ kính, các chi tiết kiến trúc phòng ốc đều tinh tế.
Sau hai giờ thương lượng, hai bên thỏa thuận xong.
"Thanh Thanh, em xem đây là đơn hàng của Lưu," Trương Vũ đưa tờ giấy cho Vương Tiểu Thanh xem.
Vương Tiểu Thanh nhận lấy xem: Gạo 20.000 kg, bột mì 5.000 kg, rau củ tổng cộng 5.000 kg, trái cây 15.000 kg, trứng gà 5.000 quả, trứng vịt 5.000 quả, gà và vịt mỗi loại 50 con. Số tiền tổng cộng là hai vạn sáu ngàn bốn trăm năm mươi tệ.
Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, đơn hàng cũng tính là nhiều.
"Anh Lưu, kho hàng của ở ? Chúng sẽ giao hàng ngay bây giờ. Anh thể chuẩn tiền và một lúc nữa gặp chúng ở kho hàng."
Trương Vũ hy vọng Lưu kho hàng đủ lớn để thể chứa hết hàng .