Chẳng mấy chốc, Trương Vũ thật sự ngủ . Vương Tiểu Thanh tháo khăn voan xuống váy, vẫn lạnh nên cô mặc chiếc áo len mới mua , bước khỏi phòng.
Anh mặt sẹo và những em khác về, Trương Dũng và bà Vương đang dọn dẹp trong bếp.
“Tiểu Thanh, mau đến ăn cơm, ban cứ tưởng con ngủ nên gọi, chắc con đói ?”
Bà Vương thấy Vương Tiểu Thanh tới liền vội vàng lấy bát đũa cho cô, trong bếp vẫn còn dư vài bát thức ăn và nhiều bánh bao.
“Cảm ơn .” Vương Tiểu Thanh nhận lấy bát đũa, lấy một ít thức ăn và một cái bánh bao, nhưng vội vàng ăn ngay, tiên cô uống một cốc nước.
Cô từ từ ăn từng miếng nhỏ.
“ , chị dâu ăn ạ?” Vương Tiểu Thanh chợt nhớ hôm nay đều bận rộn, quên chị dâu .
“Ăn , lúc trưa khi ăn tiệc, của chị dâu mang thức ăn cho chị dâu con .
Bà Vương giải thích, vốn dĩ đều bận rộn đến mức ngơi tay, may mà của Tào Chiêu Đệ thương con gái, nên mang một ít đô ăn trong bếp cho cô.
Vương Tiểu Thanh gật gật đầu, ăn cơm xong, cô hỗ trợ rửa bát vì bát đĩa thật sự quá nhiều, hơn một trăm cái, còn đũa nữa.
“Không cần , Tiểu Thanh, theo phong tục của chúng , cô dâu mới trong ba ngày đầu cần việc.” Bà Vương kiên quyết cho Vương Tiểu Thanh việc nhà.
“Em dâu, em nghỉ ngơi , và một lát là xong thôi.” Động tác tay của Trương Dũng cũng nhanh hơn.
Vương Tiểu Thanh chỉ thể khỏi phòng bếp, suy nghĩ một lúc, đến phòng của chị dâu.
“Cốc cốc, chị dâu, chị ngủ ?” Vương Tiểu Thanh gõ cửa.
“Chưa ngủ, .” Tào Chiêu Đệ đang giường đan áo len, chiếc áo mặc hai , lúc giặt giãn nên thường tháo đan .
“Chị dâu, chị đang đan áo len .” Vương Tiểu Thanh bước .
“ , em dâu, chị hôm nay em mặc một chiếc váy màu đỏ , tiếc là chị thấy.”
Tào Chiêu Đệ thấy Vương Tiểu Thanh mặc áo len, Vương Tiểu Thanh váy, chút tiếc nuối, khi Tào Chiêu Đệ phấn khích kể , bảo rằng Vương Tiểu Thanh là mỹ nhân hiếm trong mười dặm quanh đây.
“Nếu chị dâu xem, lát nữa em sẽ mặc cho chị xem.” Vương Tiểu Thanh thấy Tào Chiêu Đệ vẻ gì là châm chọc ganh tị. Vậy chắc chị thật sự đổi, còn giống nữa.
“Thật ? Tuyệt quá.” Mắt Tào Chiêu Đệ sáng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-189.html.]
Hai chuyện một lúc, chủ yếu là tán gẫu chuyện Tào Chiêu Đệ sớm con.
Vương Tiểu Thanh khuyên Tào Chiêu Đệ nên vội vàng, quan trọng là giữ gìn sức khỏe, tới lúc thai đứa trẻ mới thể phát triển .
Tào Chiêu Đệ gật đầu, thấy lời của Vương Tiểu Thanh hợp lý, hổ danh là học.
Vương Tiểu Thanh việc gì , cũng về phòng ngủ một lát, đến chiều mới thức dậy, Trương Vũ cũng tỉnh, tỉnh táo.
“Sao gọi em?” Vương Tiểu Thanh một cách bất lực.
“Anh em ngủ thêm một chút, bởi vì đêm nay em sẽ ngủ.”
Trương Vũ câu xong, Vương Tiểu Thanh vô cùng hổ, đây đúng là lời của sói mà.
“Anh nghĩ lắm!” Vương Tiểu Thanh đánh nhẹ n.g.ự.c hai cái.
“Anh mua bao cao su ” Trương Vũ nắm lấy tay Vương Tiểu Thanh, nhẹ nhàng ghé tai cô thì thầm.
Vương Tiểu Thanh cảm thấy hiện tại Trương Vũ giống con sói bỏ đói, còn là con thỏ non, liền nhanh chóng rời khỏi giường, ngoài, thấy nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ.
Trương Dũng và bà Vương đang trò chuyện trong bếp, chủ yếu là xem danh sách quà mừng, xem tặng gì, quan hệ bình thường thì là trứng gà, quan hệ thì là vài hào.
Anh mặt sẹo là tặng nhiều nhất, năm đồng. Các em khác cũng tặng vài hào.
“Mẹ ơi, tối nay ăn gì ạ?”
Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ bước bếp, Trương Vũ buổi trưa ăn gì ngủ, bây giờ đói đến mức n.g.ự.c dính lưng.
“Có cơm và bánh bao, thức ăn còn từ bữa trưa còn mấy bát, cứ ăn như .”
Thật ở đây đều thích ăn cơm, lý do tiệc cưới ăn bánh bảo là vì bây giờ lương thực khan hiếm, nếu như ăn cơm thì chi phí lớn, hơn nữa khó chia đều, bánh bao thì tiện hơn, mỗi hai cái, đơn giản nhanh gọn.
Bà Vương bắt đầu hâm nóng thức ăn, khi đồ ăn hâm nóng xong, Trương Dũng mang cơm và thức ăn đến cho Tào Chiêu Đệ, bây giờ đèn, cảm giác ăn cơm cũng khác lúc nhiều.
Trước đây khi ăn cơm tối, đèn pin nhưng tiếc dùng, chỉ thắp đèn dầu ăn cơm, rõ món ăn.
hầu hết đều ăn cơm khi trời tối, như để tiết kiệm dầu hỏa.
Vương Tiểu Thanh múc cơm ăn, hôm nay đầu bếp nấu khá cay, đồ ăn mùi vị cũng tệ, đủ gia vị.
Vương Tiểu Thanh thích, khi ăn no xong, Trương Dũng và bà Vương về phòng nghỉ ngơi, hôm nay thật sự quá mệt, Trương Vũ phụ trách rửa bát.