"Xem vẻ em quý trọng hai ngàn tệ mà quý trọng TV hơn". Trương Vũ Vương Tiểu Thanh vui vẻ như , liền nỗ lực của hề uổng phí.
" , vật hiếm thì quý mà, tiền cũng thích, nhưng TV quý hơn". Vương Tiểu Thanh phủ hộp giấy lên TV, như thể chống bụi.
"Anh mua cho em món trang sức mà em thích ". Trương Vũ nhỏ.
"Thật ?" hai mắt Vương Tiểu Thanh sáng lên ngay lập tức.
"Thật, nhưng hôm nay tiện mang qua, ngày mai em sang nhà ăn cơm, sẽ đưa cho em, coi như quà năm mới tặng em".
Trương Vũ vuốt tóc Vương Tiểu Thanh, hôm nay cô gái của đặc biệt xinh .
"Được, cảm ơn ". Vương Tiểu Thanh chút mong chờ mong tới ngày mai.
Trương Vũ đột nhiên đưa tay .
"Gì ?" Vương Tiểu Thanh hiểu.
"Quà năm mới của ?". Trương Vũ nhướng mày.
Vương Tiểu Thanh nghĩ một chút tựa đầu lòng bàn tay Trương Vũ.
Vương Tiểu Thanh nháy mắt mấy cái, ý tứ em chính là món quà của .
Trương Vũ cô chọc .
"Được , đây là em đấy nhé, nuốt lời". Trên mặt Trương Vũ lộ xa.
Vương Tiểu Thanh mới sợ, cũng từng trải qua. Vương Tiểu Thanh bĩu môi.
"Anh ở ăn cơm trưa ?" Vương Tiểu Thanh đồng hồ thấy 11 giờ , nếu Trương Vũ ở ăn cơm thì cô sẽ chuẩn rửa rau, nếu như Trương Vũ ở thì một cô chỉ ăn đơn giản thôi, trong gian vẫn còn nhiều đồ ăn nấu sẵn.
"Không, về nhà ăn cơm, trong nhà vẫn còn chút việc". Trương Vũ trong nhà sẽ tranh cãi, cho nên nhất định trở về xem.
"Được" Vương Tiểu Thanh gật đầu.
"Hy vọng như , em luyến tiếc ". Trương Vũ thấy Vương Tiểu Thanh một chút cảm giác mất mát nào, bản chút ghen.
"Gì chứ, chúng ngày nào mà chẳng gặp , về nhà thì cách giữa chúng cũng gần, cái gì mà luyến tiếc chứ".
Vương Tiểu Thanh bất đắc dĩ, chọc n.g.ự.c Trương Vũ một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-176.html.]
"Em là cái đồ lương tâm, mỗi đêm đều nhớ đến em đấy".
Trương Vũ thật, mỗi đêm đều nghĩ đến Vương Tiểu Thanh mới ngủ .
"Thật , trong mơ mơ thấy em ". Vương Tiểu Thanh chuyển chủ đề.
"Trong mơ cũng mơ thấy em~ " mà giấc mơ , Trương Vũ chút ngượng ngùng.
"Nửa tháng nữa là chúng ngày nào cũng ở bên , đến lúc đó sẽ thấy em phiền".
Dù Vương Tiểu Thanh từng kết hôn nhưng qua ít đàn ông khi kết hôn sẽ đổi.
Nghe đàn ông khi cưới như thế nào đều là giả vờ, khi cưới cãi mới là thực tế.
Vương Tiểu Thanh cũng đàn ông chọn đổi , nhưng bây giờ cô cũng nghĩ nhiều như , cứ sống trong hiện tại thôi.
"Anh sẽ , sẽ , Thanh Thanh của , mãi mãi sẽ thấy em phiền". Trương Vũ vươn tay ôm lấy Vương Tiểu Thanh, ôm cô thật chặt.
"Được , , sắp thở nổi ". Vương Tiểu Thanh lè lưỡi, Trương Vũ kìm mà hôn cô, cuối cùng hai ôm hôn , hôn đến giường.
Tào Chiêu Đệ về đến nhà cau , bà Vương đang dọn dẹp trong nhà, bà theo để xem náo nhiệt.
Nhìn thấy Tào Chiêu Đệ trở về, bà Vương vốn định hỏi thăm tình hình thế nào, nhưng Tào Chiêu Đệ phòng "ầm" một tiếng, đóng cửa một cách bạo lực. Bà Vương thở dài, cảm thấy gia đình thật may mắn.
Nửa giờ , Trương Dũng vui vẻ trở về nhà.
"Mẹ , , em trai đúng là ẩn sâu lộ, em còn mua cả một cái TV nữa đấy, nhà thật sự nở mày nở mặt ".
Trương Dũng thật lòng vui cho em trai , em trai đúng là bản lĩnh, chỉ mua TV mà còn thể đưa hai ngàn tệ sính lễ, điện, cũng thể sang nhà em trai xem TV.
"Thật , thế thì quá, chi tiếc bây giờ vẫn điện, nhưng lúc họp trưởng thôn sắp điện . , vợ con về nhà cau khó chịu, là ghen tỵ với sính lễ của Trương Vũ tặng Tiểu Thanh đấy chứ".
Bà Vương suy đoán của , dù những chuyện vốn là sở trường của Tào Chiêu Đệ.
"Chắc là , để con xem, cũng đừng suy nghĩ nhiều, em trai sính lễ như thế là do bản em bản lĩnh".
Trương Dũng an ủi , để bà lo lắng nhiều.
"Ừ, nó đang mang bầu, con cũng đừng cãi với nó nhiều". Bà Vương gật đầu, bếp chuẩn bữa trưa.
Trương Dũng phòng, thấy Tào Chiêu Đệ đang giường, vốn dĩ Trương Dũng quan tâm, nhưng nghĩ đến việc cô đang mang thai, vẫn tới.
"Sao , em vui". Trương Dũng cũng xuống bên cạnh cô.