"Em ngủ đủ , em ngắm cảnh thôi."
Vương Tiểu Thanh lắc đầu, đêm qua ngủ sớm, gần đây cô ngủ quá nhiều .
Vương Tiểu Thanh tập trung phong cảnh ngoài cửa sổ. Trong thôn bộ là những ngôi nhà một tầng, một nhà đang bốc khói.
Cây cối rụng hết lá, cảnh sắc lắm.
Vương Tiểu Thanh mở hé cửa sổ một chút, để chút gió lùa , khí trong xe khó ngửi quá.
Nửa giờ , họ đến nơi.
Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh xuống xe.
"Chúng ?" Vương Tiểu Thanh hỏi khi thấy Trương Vũ dắt .
"Em đoán xem." Trương Vũ thần thần bí bí.
Vương Tiểu Thanh , chỉ mải các cửa hàng xung quanh đang bán gì.
Trương Vũ dẫn Vương Tiểu Thanh đến tòa nhà bách hóa lớn nhất ở thành phố Hành.
"Oa, năm sáu tầng lận, đủ cho chúng dạo cả buổi sáng ."
Vương Tiểu Thanh ngờ tòa nhà bách hóa ở thành phố Hành lớn đến thế, nếu cô đến đây từ lâu .
"Ừm, Tiểu Thanh, em tự xem quần áo nhé, gặp một bạn, một giờ sẽ tìm em, ?"
Trương Vũ bàn với Vương Tiểu Thanh.
"Được. một giờ . lên tầng hai tìm em nhé."
Vương Tiểu Thanh ước tính, một giờ hẳn cô sẽ lên đến tầng hai .
"Được, đây, tiền em cầm lấy, thấy gì thích thì mua nhé, cần tiết kiệm."
Trương Vũ lấy từ trong túi năm trăm đồng đưa cho Vương Tiểu Thanh chạy luôn.
"Ơ, em tiền mà." Vương Tiểu Thanh định trả tiền cho , nhưng Trương Vũ chạy xa .
Vương Tiểu Thanh lắc đầu, cất tiền gian, bắt đầu dạo ở tầng một.
Ở tầng một, Vương Tiểu Thanh phát hiện bán mỹ phẩm và đồ trang điểm, đúng lúc cô đang cần.
Vương Tiểu Thanh bước xem qua các sản phẩm dưỡng da, thấy khá nhiều loại như Bách Nhật Lâm, Đại Bảo và cả kem Tuyết Hoa Sương và nước hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-166.html.]
Vương Tiểu Thanh mua một hộp kem Tuyết Hoa Sương và một chai nước hoa.
Sau đó, cô chuyển qua khu vực mỹ phẩm, thấy nước hoa, sơn móng tay, dầu dưỡng tóc, dầu thơm, phấn phủ, lúc gọi là phấn phủ mà là bột trứng ngỗng. Nó cũng mùi thơm và cũng nhiều loại son môi.
Vương Tiểu Thanh chọn một hộp bột trứng ngỗng và một cây son môi. Giá cả cũng rẻ, bốn món đồ tiêu tốn của cô vài chục đồng.
Vương Tiểu Thanh cũng tiếc tiền, tự nhủ rằng bây giờ là Vạn Nguyên Hộ, nên keo kiệt.
Vương Tiểu Thanh cất đồ trong túi xách, thực tế là cất trong gian.
Sau đó, cô phát hiện lầu một cửa hàng bán túi xách, Vương Tiểu Thanh chút động tâm, thấy túi xách hiện tại của trông thời, phù hợp với phong cách của .
Vương Tiểu Thanh cửa hàng xem túi xách, bên trong ít túi xách kiểu dáng mới mẻ độc đáo. Cô chọn một chiếc túi xách tay da mềm màu trắng ngà, thoạt kém túi xách hiện đại nhiều lắm.
Trong khi đó, Trương Vũ đến chợ đen ở thành phố Hành để tìm Vạn, đầu chợ đen tại đây.
"Ồ, Trương Vũ, đến việc gì thế? Lại vụ ăn mới ?"
Anh Vạn thấy Trương Vũ tới, còn tưởng rằng Trương Vũ đến đây tìm để hợp tác mối ăn mới. Trước đó, Trương Vũ hợp tác với Vạn để bán hàng của chị câm, chỉ như mới thể nhanh chóng tiêu thụ hết hàng tồn kho.
"Anh Vạn, hôm nay , mới cách đây bao lâu , hôm nay việc riêng nhờ giúp."
Trương Vũ lễ phép đưa cho Vạn một gói thuốc.
"Có việc gì, cứ . Nếu , nhất định sẽ giúp Vạn cũng phóng khoáng.
"Anh Vạn, mua một chiếc TV, nhưng hiện tại phiếu. Anh xem chỗ nào bán TV mà cần phiếu hoặc bán phiếu TV , một trong hai cái , cái nào cũng ?"
Trương Vũ Vạn nhiều mối quan hệ, chắc chắn sẽ cách.
"Ha ha, mắt nhãn thần hả, ở chỗ TV ?"
Anh Vạn vô cùng ngạc nhiên, lô hàng của mới nhập lậu về bao lâu, còn mở hàng xem, thế mà Trương Vũ .
"Nói như , ở chỗ thật sự , thật quá, đến tìm là tìm đúng ." Trương Vũ ngờ chuyện thuận lợi như .
"Cậu theo ." Vạn dẫn đường, dẫn Trương Vũ qua nhiều ngõ ngách, cuối cùng dừng một ngôi nhà hai tầng.
Anh Vạn mở cửa dẫn Trương Vũ trong.
"Cậu xem, ở chỗ mấy chục chiếc TV, mới vận chuyển về, vẫn mở hộp. Nói nhỏ cho , còn cả mười chiếc TV màu nữa."
Anh Vạn xong, mặt mang theo dáng vẻ đắc ý, lô hàng nhập lậu từ nước ngoài về, thể kiếm một khoản lớn.
"Anh Vạn, thật tài giỏi, khâm phục.”
Trương Vũ thực sự ngưỡng mộ khả năng và quan hệ của Vạn, bảo giàu như .