Tào Chiêu Đệ vẫn ngủ, đang chờ .
"Sao lâu như mới trở về? Mọi chuyện gì thế?" Nghe Trương Dũng phòng, Tào Chiêu Đệ lập tức tò mò hỏi.
"Chuyện vui, em trai sẽ tổ chức đám cưới, ngay Tết Nguyên Tiêu sẽ tổ chức." Trương Dũng cởi áo khoác , lên giường, bên ngoài trời quá lạnh.
"A, cưới Vương Tiểu Thanh ."
Tào Chiêu Đệ ngờ ngày đến nhanh như , nhưng cũng thôi, với tình cảm của Trương Vũ dành cho Vương Tiểu Thanh, trong nhà chắc chắn sẽ thiếu đồ ngon.
"Nếu thì còn thể là ai?" Trương Dũng hiểu vợ nghĩ gì.
"Vậy nhà đủ tiền tổ chức ?" Tào Chiêu Đệ lo lắng, sợ nợ nần như .
"Yên tâm , em trai chỉ cần chúng chuẩn tiệc cưới, sính lễ chú sẽ tự lo. Sau khi cưới, hai đứa sẽ ở bên nhà Vương Tiểu Thanh, ở nhà ."
Trương Dũng nhắm mắt chuẩn ngủ.
"A, như chẳng ở riêng ?"
Nghe thấy , Tào Chiêu Đệ lập tức thất vọng. Bình thường trong nhà nhiều đồ ngon, thịt, gạo, đều do Trương Vũ mang họ riêng , những món ngon đó nữa.
"Phải, cưới xong hai đứa nó sẽ ở riêng."
Trương Dũng trong lòng Tào Chiêu Đệ nhiều suy nghĩ như , chỉ nhanh chóng ngủ.
"Ai ai ai, đừng ngủ, đừng ngủ vội, hỏi Trương Vũ về việc kiếm tiền ?"
Tào Chiêu Đệ vẫn quên chuyện .
"A, chuyện đó hả, em trai sẽ giúp chúng tìm cách kiếm tiền, chỉ cần đợi thông báo của chú là . Anh cho em , Vương Tiểu Thanh sắp trở thành em dâu của chúng , em đối xử với cô một chút, đừng những lời ."
Trương Dũng Tào Chiêu Đệ là một chuyện đầu óc, nên đặc biệt nhắc nhở một chút.
"Được, , , quá . Trương Vũ giúp thì chắc chắn sẽ giúp. Thật quá, yên tâm, về em sẽ đối xử với Vương Tiểu Thanh giống như em gái ruột."
Nghe thấy , Tào Chiêu Đệ cuối cùng cũng yên tâm, thở phào nhẹ nhõm, thể an tâm ngủ.
Trương Vũ về phòng, lấy sổ tiết kiệm xem cất .
Sáng hôm , Vương Tiểu Thanh dậy sớm, rửa mặt nhóm lửa, đun nước nóng để lát nữa rửa bát.
Trong gian sẵn sủi cháo nấu chín. Vương Tiểu Thanh bưng hai bát lớn.
"Cốc cốc cốc... Tiểu Thanh, em dậy ?"
Vừa mới mang sủi cảo , Trương Vũ gõ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-165.html.]
Vương Tiểu Thanh mở cửa , Tmrương Vũ lập tức hôn cô, Vương Tiểu Thanh vội vàng né tránh.
"Ăn sáng , nhanh lên một chút." Vương Tiểu Thanh xuống, đổ giấm và dầu ớt bát để chấm sủi cảo.
"Sao em chuẩnr sủi cảo nhanh thế, còn nấu chín luôn ." Trương Vũ ngạc nhiên.
"Em đêm qua ngủ . nên dây sủi cảo . nấu xong thì đến. Chúng ăn nhanh ."
Vương Tiểu Thanh nháy mắt mấy cái, dám thật rằng sủi cảo sáng nay, nên dối là từ đêm qua.
Trương Vũ cũng suy nghĩ nhiều, đây vốn là chuyện bình thường.
Hai nhanh chóng ăn xong sủi cảo, rửa bát đĩa xong, mới lên đường.
"Chúng kịp ?" Vương Tiểu Thanh lo lắng kịp chuyến xe lúc tám giờ.
"Không , kịp mà. Lát nữa sẽ đạp nhanh hơn, trời lạnh, em quàng khăn kín ."
Trương Vũ đạp xe nhanh hơn, lúc vẫn còn sớm, đường vắng và xe, đạp nhanh một chút cũng vấn đề gì.
Cuối cùng, hai đến bến xe lúc bảy giờ năm mươi lăm phút. Trương Vũ để Vương Tiểu Thanh lên xe để lấy chỗ, còn thì khóa xe.
Trương Vũ đem xe đạp đến cửa hàng khóa xe ở đây, đưa cho chủ quán một hào để nhờ họ trông xe giúp. Chủ quán vui vẻ nhận tiền, mở hàng đến đưa tiền, là điềm lành, vỗ n.g.ự.c đảm bảo sẽ trông xe giúp.
Vương Tiểu Thanh lên xe, thấy xe chỉ hai ba . Sớm thế , còn dậy.
Vương Tiểu Thanh hàng ghế thứ hai, vị trí gần cửa sổ, lâu cổ xe, sợ say xe.
"Tiểu Thanh!" Trương Vũ lên xe.
"Nhanh thế, để xe ở đó , liệu trộm mất ?" Vương Tiểu Thanh chút lo lắng, xe đạp thời cũng xem là tài sản lớn.
"Anh đưa một hào cho chủ quán, nhờ họ trông xe giúp " Trương Vũ lắc đầu, ý bảo cần lo lắng.
"Anh thật thông minh." Vương Tiểu Thanh cảm thán đầu óc Trương Vũ thật đúng là sắc bén. Sau khi kết hôn, chuyện gian chắc chắn sẽ sơ hở, Vương Tiểu Thanh quyết định sẽ cho Trương Vũ chuyện gian đêm tân hôn.
Nói cũng , Trương Vũ cũng kể cho cô về việc ở chợ đen, là công bằng.
"Đến giờ mua vé xe , hai hào rưỡi một , mua vé xong sẽ xuất phát." Người bán vé lên xe thông báo.
Vương Tiểu Thanh đồng hồ, đúng tám giờ.
Trương Vũ móc năm hào với bán vé là hai , nhân viên bán vé xé hai tấm vé xuống đưa cho Trương Vũ.
Người bán vé khi bán xong liền xuống xe.
Xe bắt đầu khởi hành.
"Em ngủ thêm một chút ?" Trương Vũ vỗ vỗ vai , bảo cô dựa , thời gian xe dài, nhưng vô vị, còn bằng ngủ một giấc.