Bà cụ kể khổ với Lưu Thải Hồng, đương nhiên, trong lời bao nhiêu là thật lòng cũng .
"Ôi trời, thật đúng là may. Cũng trách bà , bà ngoại đứa nhỏ ở ngay trong thành phố, tới chăm sóc con gái sinh cũng gì ghê gớm. Bà chủ thật sự nên như , cho đứa trẻ nhận bà nội."
Những lời Lưu Thải Hồng ngược là thật lòng, nghĩ đến bà và Vương Mộng Mộng, bà chắc chắn sẽ thấy phiền, mà còn vui lòng chăm sóc con gái khi sinh, để cho khác chăm sóc bà yên tâm.
" , cô chính là kiểu điều, thật sự là gia môn bất hạnh. Những lời dám mặt con trai , bình thường áp lực công việc của nó cũng nhiều , nó phiền lòng thêm. cô cô xem, cứ ba ngày cãi một trận nhỏ, năm ngày cãi một trận lớn..." Bà cụ càng càng hăng…
Thôn Phong Thu Loan.
Sau khi xong việc, Trương Vũ lấy nước nóng lau rửa cho Vương Tiểu Thanh, Vương Tiểu Thanh cảm thấy chút ngượng ngùng.
"Không cần thẹn thùng, cũng thấy hết và sờ qua mà." Trương Vũ đùa.
“ đó là ban đêm, còn bây giờ là ban ngày." Mặt Vương Tiểu Thanh đỏ bừng, phía cũng khó chịu, cảm giác đau và căng.
"Có đỏ, tất cả là của , dùng lực quá." Trương Vũ nghĩ đến việc mua thuốc để bôi cho cô.
"Anh đúng là hổ mà." Vương Tiểu Thanh ngờ Trương Vũ những lời táo bạo như mà một chút ngượng ngùng.
"Nào, để giúp em mặc quần áo." Trương Vũ lấy quần áo của Vương Tiểu Thanh từ tủ quần áo , giúp cô từ từ mặc , về phần tại từ từ, bởi vì cô chồng chất vết bầm tím.
"Em rửa mặt , sẽ dọn dẹp giường nấu bữa sáng cho em."
Trương Vũ cũng mặc áo khoác , lúc nãy chỉ mặc áo lót.
"Em ." Vương Tiểu Thanh chậm rãi bước , cử động nhẹ nhàng.
Trương Vũ chuẩn dọn giường, khi lật chăn lên thấy vệt m.á.u đỏ ga trải giường.
Mặt Trương Vũ đỏ lên, cảm xúc lẫn lộn. Cô trao tất cả cho , cô thuộc về , nhất định để cô chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.
Trương Vũ tháo ga trải giường , tìm ga trải giường sạch sẽ từ tủ quần áo để , ga giường bẩn đem ngâm nước , lát nữa sẽ giặt. Trước tiên nấu ăn, gần tới trưa .
Trương Vũ tủ bếp một chút, đủ thứ, thịt, trứng, cả rau xanh.
Anh quyết định nấu món trứng xào ớt và tai heo xào mà Vương Tiểu Thanh thích nhất.
Anh nhóm lửa đổ gạo nồi, lấy đồ ăn vặt từ tủ đưa cho Vương Tiểu Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-159.html.]
"Em ăn chút , cơm nửa tiếng nữa mới xong." Trương Vũ cũng đói, huống chi Vương Tiểu Thanh.
Vương Tiểu Thanh nhận lấy, chậm rãi ăn, ngờ ngày đến nhanh như , cô trở thành phụ nữ, loại cảm giác , cũng thú vị.
au khi hai ăn cơm xong. Trương Vũ bế Vương Tiểu Thanh đặt lên giường, bắt đầu cởi quần áo của cô.
"Anh gì ?" Vương Tiểu Thanh giữ chặt quần áo cho cởi, cô còn hồi phục mà nữa.
"Em đừng hiểu lầm, chỉ em ngủ một giấc. Tối qua em ngủ ngon, lát nữa rửa bát xong sẽ về nhà một lát, tối nấu cơm cho em. Em cứ nghỉ, đừng dậy nấu ăn."
Trương Vũ bất đắc dĩ giải thích, thực sự ý gì khác, chỉ giúp cô cởi áo khoác để cô ngủ ngon hơn thôi.
"Được, thế còn tạm ." Vương Tiểu Thanh để Trương Vũ cởi áo khoác và quần ngoài, chui trong chăn.
Trương Vũ rửa bát xong, mang chăn điểm thanh niên tri thức để giặt, ai ở điểm tri thức nhưng Vương Tiểu Thanh chìa khóa mở cửa. Giặt xong, phơi chăn ở điểm tri thức.
Về đến nhà, ăn cơm xong. Người trong nhà Trương Vũ ở nhà Vương Tiểu Thanh nhiều .
Bởi vì bình thường Trương Vũ cũng ngoài từ sớm và về nhà khi muộn, trong nhà nghĩ chợ đen, dù trong nhà cũng quen .
"Em trai, mới sáng sớm mà em ? Tối qua em về nhà ?" Trương Dũng từ trong bếp , mới rửa bát xong.
"Tối qua em về, muộn quá nên thôi." Trương Vũ dối.
"Ồ, em ăn ? Trong nồi còn cơm đấy."
Mặc dù Trương Vũ ở nhà, nhưng gia đình vẫn để phần cho , nếu về muộn thì chỉ cần hâm nóng là thể ăn.
"Em ăn , cần lo. Giờ em ngoài một lát." Trương Vũ leo lên xe đạp luôn.
Trương Dũng Trương Vũ xa mới nhà.
“Ai tới ?”
Tào Chiêu Đệ giờ phút đang giường đan áo len, mới thấy bên ngoài tiếng chuyện.
"Là em trai, nó về lấy xe đạp . Anh hỏi nó ăn , nó bảo ăn ." Trương Dũng cũng leo lên giường .
"Anh xem, chú út gì mà kiếm tiền nhiều thế? Anh bảo nó dạy .