Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-07-07 06:40:41
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đi bếp, Vương Tiểu Thanh thấy đều đang ở đây.

"Bác gái, cả, chị dâu, Tết đến , cháu mua ít đồ cho . Bác gái, cháu mua cho bác áo bông và giày bông. Chị dâu, đây là áo bông em mua cho chị và đây là giày bông cho cả. Em mang cỡ bao nhiêu. liền mua theo cỡ của Trương Vũ. xem ."

Vương Tiểu Thanh lấy quần áo và giày bông đưa cho .

Tào Chiêu Đệ nhận áo vô cùng vui vẻ, nhanh chóng lấy thử xem thử.

"Cảm ơn em dâu, chân và Trương Vũ cùng cỡ , chắc là ." Trương Dũng nhận lấy đôi giày vải, cũng vui.

"Ôi trời, Tiểu Thanh, cháu mua gì cho , chỉ mua cho chúng thôi thế. Chúng chăng chuẩn gì cho cháu cả, bác thực sự ngại khi nhận lắm."

Bà Vương chịu nhận, từ khi hai bắt đầu qua , bà vẫn mua cho cô bộ quần áo nào, chỉ là thường xuyên dặn dò Trương Vũ đối xử hào phóng với Vương Tiểu Thanh mà thôi.

Lần dịp Trung Thu, cổ mua quần áo cho bà Vương, mua nhiều như , nên bà Vương mới ngại nhận.

"Bác gái, đây là tấm lòng của cháu, bác nhận lấy cho cháu vui. Nhắc đến chuyện , cháu mới nhớ Trương Vũ rằng giày vải bác may thoải mái, cháu cũng bác may cho cháu đôi giày vải".

Vương Tiểu Thanh bao giờ giày vải do khác tự tay may, trong lòng chút tò mò và mong đợi.

"Được, , để lát nữa bác may cho cháu, dù cũng rảnh rỗi, việc gì mà."

Nghe đến đây, bà Vương vui, liền hứa sẽ may cho Vương Tiểu Thanh đôi giày mềm mại thoải mái.

"Không vội ạ, bác gái, giờ ánh sáng , hại mắt lắm. Đợi khi trời sáng, nắng hãy may"

Vương Tiểu Thanh cảm thấy mắt quan trọng, cần bảo vệ , nên quá nhiều việc gây hại cho mắt.

"Được, bác cháu."

Bà Vương cuối cùng cũng xuống với Vương Tiểu Thanh, từ chối nữa. Trương Vũ thấy hai tương tác với , chút .

"Cảm ơn em, Tiểu Thanh, lâu chị mặc quần áo mới."

Lần Tào Chiêu Đệ là thật lòng cảm ơn. Lần cuối cô mặc quần áo mới là khi kết hôn cách đây hai năm. Thực cũng quá lâu, đều thói quen mới ba năm, cũ ba năm, khẩu khâu vá vá mặc thêm ba năm.

"Không ạ."

Vương Tiểu Thanh đưa tay hơ lửa. Bỗng nhiên một cốc nước nóng đưa đến bên miệng cô.

"Uống chút nước, cho ấm".

Vương Tiểu Thanh ngẩng đầu lên, là Trương Vũ, cô một cách dịu dàng.

Vương Tiểu Thanh mỉm , nhận lấy cốc nước, gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-149.html.]

Ba phụ nữ bên bếp lửa trò chuyện, ăn hạt dưa, đậu phộng, hai đàn ông bận rộn chuẩn thức ăn cho buổi tối.

"Chuẩn ăn cơm thôi."

Trương Dũng từ trong sân đem bàn chuyển đến phòng bếp, ăn cơm bên ngoài lạnh, gần đây đều ăn cơm trong bếp.

"Thịt kho, cá kho, chân giò heo om đậu nành, đậu phụ Tứ Xuyên, cà rốt xào trứng, gà xào ớt, cải thảo, canh trứng."

Trương Vũ bưng lượt các món ăn lên bàn, hơn nữa còn báo tên món ăn. Hôm nay món chính là một nồi cơm, một nồi bánh bao.

"Trời ơi, hôm nay nhiều món quá." nước miếng Tào Chiêu Đệ sắp chảy tới nơi , cô nuốt nước miếng liên tục.

"Ăn cơm thôi nào, Tiểu Thanh, món gà xào ớt mà cháu thích ăn , cháu ăn nhiều nhé."

Bà Vương múc một thìa lớn gà xào ớt cho bát của Vương Tiểu Thanh.

"Cảm ơn bác gái, bác cũng ăn nhiều ạ."

Vương Tiểu Thanh gắp một miếng thịt gà, Trương Vũ xào với ớt tươi, cũng ngon, đây cô dùng ớt khô, mùi thơm của hạt tiêu.

Trương Vũ lặng lẽ gắp thức ăn cho Vương Tiểu Thanh, gắp cho cô hai miếng giò heo, cá kho còn gỡ xương mới bỏ trong bát cho cô.

"Anh cũng ăn nhiều , đừng chỉ lo gắp thức ăn cho em." Vương Tiểu Thanh nhỏ giọng với .

Trương Vũ gật gật đầu, đó một tay an phận đặt lên đùi của Vương Tiểu Thanh.

Vương Tiểu Thanh trừng mắt liếc một cái, mới yên phận .

Ăn xong bữa cơm, còn khá nhiều thức ăn. Gần đây trong nhà cũng dư dả, nên lúc ăn cũng vồ vập khi thấy thịt nữa.

"Con trai, con đưa Tiểu Thanh về sớm nghỉ ngơi , đợi lát nữa đêm khuya khó ."

Bà Vương dậy dọn dẹp bát đĩa, ngoài cửa sổ thấy gió khá lớn, sợ lát nữa sẽ tuyết rơi, nên hơn là về sớm một chút.

"Được, con ." Trương Vũ dậy.

"Bác gái, cả, chị dâu, em về ạ." Vương Tiểu Thanh dậy chào tạm biệt .

"Được, ôi ~" Tào Chiêu Đệ , cảm thấy chút buồn nôn ói, nãy ăn thịt đều nôn hết.

"Chiêu Đệ, em , nôn?" Trương Dũng nhanh chóng qua vỗ vỗ lưng cho Tào Chiêu Đệ.

"Không nữa, em chỉ cảm thấy chút buồn nôn." Tào Chiêu Đệ vỗ vỗ ngực.

"Chiêu Đệ, con chứ?" Bà Vương buồn nôn, đột nhiên phản ứng .

"A, con, con , thật , con thai ?"

Loading...