Những thứ khác dường như cũng không có gì đặc biệt, có rất nhiều gian hàng bán lương thực và vải vóc, cũng có chỗ bán thịt không cần phiếu nhưng giá lại đặt hơn cửa hàng thực phẩm phụ
Dù sao Vương Tiểu Thanh cũng không thiếu phiếu, không cần thiết phải mua thịt ở đây, liền rời khỏi chợ đen, đi đến cửa hàng thực phẩm phụ mua một ít sườn, móng giò, thịt ba chỉ, thịt nạc và một ít mỡ lợn.
Mua xong những thứ này, cô lại đi đến trung tâm thương mại, mua một chiếc váy dài màu hồng phấn. Khi mặc vào, cô cảm thấy rất hợp với mình, cộng thêm nhân viên bán hàng không ngừng khen ngợi.
“Đồng chí, cô mặc chiếc váy này trông như ngôi sao điện ảnh vậy, giảm giá cho cô 20%, thật đấy, cô mua đi.”
“Được rồi, tôi sẽ lấy chiếc váy này. Bao nhiêu tiền vậy?” Vương Tiểu Thanh cũng khá thích chiếc váy này.
“Sau khi giảm giá là mười tám đồng bốn xu.” Nhân viên bán hàng lấy từ dưới kệ ra một chiếc mới, rỗi cho vào túi.
Sau khi Vương Tiểu Thanh rời đi, Trương Vũ mới đến chợ đen, anh đi dạo một vòng, thấy có người bán đào mật nhìn rất ngon.
Anh mua hai cần rưỡi, rồi đến chỗ của anh mặt sẹo bàn bạc về việc kinh doanh ở chợ đen, còn hỏi xem hàng của “chị Câm” đã bán hết chưa.
“Anh Vũ, anh mua đào này ở đâu vậy?” Một đàn em mở túi chuẩn bị lấy một quả ra nếm thử.
“Không phải mua cho cậu đâu.” Trương Vũ vội vàng giật lại.
“Ồ, không phải là mua cho chị dâu tương lai chứ?” đàn em liền hùa theo, những người khác cũng ồn ào trêu chọc.
“Chị dâu, chị dâu, chị dâu!”
“Này, Trương Vũ, cậu có người yêu mà không nói gì với bọn tôi, như vậy không được chút nào.” anh mặt sẹo đ.ấ.m vào n.g.ự.c Trương Vũ một cái.
“Haizz, không phải như vậy đâu. Tôi muốn hỏi mọi người một câu, chuyện là có một nữ đồng chí, ban đầu tôi và cô ấy không quen biết. Tôi từ từ tiếp cận, giúp đỡ cô ấy, cô ấy đều biết, tôi từng cứu cô ấy nữa. Tôi cho rằng chúng tôi đã có thể hẹn hò. Nhưng khi tôi mời cô ấy, hôm nay đi xem phim, cô ấy lại từ chối. Tôi nghĩ mãi không cũng hiểu vì sao, hôm trước tôi còn ăn cơm ở nhà cô ấy nữa.”
Trương Vũ vò đầu, hy vọng nhóm đàn em có thể cho mình lời khuyên.
“Có phải cô ấy không thích anh không?” Một đàn em còn chưa có đối tượng nói.
“Không, không, không, không phải đâu anh Vũ, em nói anh nghe, phụ nữ đều thích sự lãng mạn, thích đàn ông nói chuyện ngọt ngào, khiến bọn họ vui vẻ. Anh Vũ, em hỏi anh, anh có bao giờ nói nói lời ngon tiếng ngọt với cô ấy chưa, chẳng hạn như em thật xinh đẹp, hoặc là anh nhớ em, anh thích em không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-111.html.]
Một đàn em đã trải qua nhiều mối tình nói đúng trọng điểm.
“Đúng vậy, làm sao cậu biết?” Trương Vũ không ngờ con gái đều thích như vậy, còn bản thân nói chuyện còn vụng về, không biết phải nói như thế nào.
“Con gái đều giống nhau, đều thích đàn ông miệng ngọt mà.”
“Anh Vũ, còn một điều nữa, anh đã nói là muốn hẹn hò với người ta, thì anh phải hỏi người ta chứ. Em có đồng ý làm người yêu của tôi không? Khi người ta đồng ý rồi thì mới ra ngoài xem phim với anh được. Con gái thích chính là thích cảm giác nghi thức. Sau này nếu anh muốn lấy người ta, anh còn phải quỳ một chân, rồi hỏi em có đồng ý làm vợ của anh không?”
Một người đã có gia đình đưa ra lời khuyên.
Trương Vũ gật gật đầu, sống đến già học đến già, hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt, Trương Vũ lấy ra vài quả đào khao bọn họ.
“Anh Vũ, quả đào này ngon thật. À đúng rồi, còn một điều nữa, con gái đều thích hoa, lần sau anh hái một bó hoa dại bên đường mang đến tặng cô ấy.” Đàn em vừa ăn đào, lại nghĩ ra điều này.
Trương Vũ đều nhớ kỹ.
Buổi chiều, Trương Vũ ra đồng tìm hoa dại. Mùa này hoa không nhiều, tìm được một lúc, thấy hoa bị nắng làm héo, không đẹp lắm, phải sáng sớm mới đi hái được.
Hiện giờ trên thị trường không còn nhiều dưa hấu nữa, nhưng Vương Tiểu Thanh vẫn còn rất nhiều, lần sau phải hỏi anh mặt sẹo xem có muốn mua dưa hấu không, nếu không thì mình cô không thể ăn hết được.
Sáng sớm hôm sau, Trương Vũ dậy khi trời còn chưa sáng, anh ra ngoài hái hoa. Quả nhiên anh hái được một bó hoa lớn, dùng cỏ buộc lại và đặt trước cửa nhà Vương Tiểu Thanh. Sau đó anh mới đi làm.
Vương Tiểu Thanh nghe tiếng loa thúc giục đi làm, vừa mở cửa ra ngay lập tức nhìn thấy một bó hoa tươi lớn đặt trước cửa.
"Oa, thật là đẹp!" Vương Tiểu Thanh thấy trên bông hoa còn đọng sương, ngửi một chút, có mùi thơm nhẹ. Hoa cũng rất đẹp.
Có hoa hồng nguyệt, hoa hồng, cúc họa mi, hoa bìm bìm và một vài loại hoa khác mà cô không biết tên.
Vương Tiểu Thanh cười cười, bỏ hoa vào trong không gian lưu trữ, nếu không chỉ để trong nhà, đến buổi chiều hoa sẽ héo mất.
Khóa cửa lại, trên đường đi làm, Vương Tiểu Thanh đoán bó hoa này chắc là Trương Vũ đưa tới.
Không ngờ anh còn có một mặt như vậy, còn biết tặng hoa cho con gái, tâm trạng Vương Tiểu Thanh không tệ, suốt buổi sáng cứ đôi lúc lại mỉm cười.