Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 990: Ngoại truyện 2 - Con trai nhà họ Tạ
Cập nhật lúc: 2024-09-20 23:02:40
Lượt xem: 153
Ánh nắng đầu hè sáng chói, hoa tường vi bên ngoài căn biệt thự nở rực rỡ, mèo con nằm trên đầu tường ngủ gật, cái đuôi màu cam trắng rũ xuống, bên trong căn biệt thự truyền đến tiếng mèo kêu và tiếng cười của trẻ nhỏ làm người ta vừa nghe thấy liền vui sướng.
« Bố, bố, bố ~ » Tiếng bước chân lộc cộc vang lên, một đứa bé tròn vo trắng nõn bò từ trong nhà ra.
Tạ Tam bước nhanh chân qua nền cỏ, bé con nhào tới ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Tạ Tam.
Quần tây của Tạ Tam lập tức ẩm ướt nhăn dúm dó. Kẻ đầu xỏ còn muốn trèo lên đôi chân dài, gương mặt xinh xắn nở nụ cười không thấy răng : « Bố ~ ôm ~»
Tạ Tam đặt cặp công văn xuống rồi ôm bé con.
Bé con gặm một miếng to lên mặt Tạ Tam : «Bố ! »
Trên mặt Tạ Tam dính đầy nước dãi mang theo mùi sữa tươi, gương mặt lạnh lùng lập tức mềm mại, hắn hôn bé con mập mạp : «Sao lại cởi truồng chạy loạn rồi? »
Bé con ưỡn cái bụng tròn xoe ra, bé nghe bố hỏi cũng không xấu hổ mà chỉ tay ra bên ngoài : « Bố, ra ngoài, ra ngoài ~ »
Trên người bé con trơn trượt nặng trịch dính đầy bọt xà phòng, sao Tạ Tam không hiểu chứ, hắn ôm bé con đi vào nhà : « Đi thôi, quay về tắm rửa. Mẹ đâu ? »
« Mẹ, ào ào, em trai, hu hu ! » Bé con một tuổi khoa tay múa chân nói chuyện với bố.
Tạ Tam nghiêm túc gật đầu : «Mẹ tắm rửa cho các con rất vất vả, các con phải nghe lời. »
Bé con tỉnh tỉnh mê mê gật đầu, hai bố con chưa đi đến chỗ tắm, một bé con mập mạp đã xuất hiện trước cửa, bé con cũng không mặc quần áo, nhúm tóc quăn trên đầu vểnh lên, bé vừa chạy vừa nhìn đằng sau, bé trốn thoát được nên cười hì hì vui sướng.
Một giây sau, bé con tóc quăn bị nhấc bổng lên, bố ôm bé vào trong ngực : « Tạ Minh Giác. »
« Bố ~ nhớ bố, bố ! » Cánh tay mập mạp giống củ sen của bé tóc quăn ôm mặt Tạ Tam, bé gặm mấy miếng đúng chỗ anh trai gặm trước đó, ngọt ngào đến mức làm người rung động.
Tạ Tam không dừng chân : « Tý nữa lại nhớ, đi tắm trước đã. »
Tình cảm bố con vỡ tan, bé tóc quăn duỗi chân khóc to, anh trai bé cũng khóc theo : «Không tắm, không tắm ! »
Hai bé con giãy dụa trong n.g.ự.c Tạ Tam làm tóc tai Tạ Tam lộn xộn, quần áo vest nhăn dúm dó, dáng vẻ uy nghiêm bày mưa tính kế ở công ty tan biến.
Chờ đi đến sân sau, ngay cửa sân đặt một chậu tắm trẻ em đặc chế, Trình Dao Dao đang tắm cho một bé con.
Trên người Trình Dao Dao dính đầy nước và bọt xà phòng, mái tóc đen dài buộc lên cao lộ ra cái cổ thiên nga trắng mịn, vòng eo nhỏ nhắn như cô gái 18 tuổi.
Hầu kết Tạ Tam động đậy.
« Xoạt. » Bé con hất nước lên áo Trình Dao Dao, bé còn cười hi hi ha ha.
Trình Dao Dao xù lông lên : « Nhóc thối ! Hôm nay mẹ phải đánh con một trận mới được ! »
Thừa dịp Trình Dao Dao quay người tìm vũ khí, bé con nhấc chăn ngắn trèo ra chậu tắm : « Bố, bố ! »
« Bố con không ở nhà, không ai cứu con đâu ! » Cuối cùng Trình Dao Dao cũng tìm được vũ khí vừa tay, cô hùng hổ quay người lại.
Mùi dương khí mát lạnh bao quanh người làm tay Trình Dao Dao nhũn ra, cành cây trong tay cũng bị lấy đi. Trình Dao Dao ngẩng đầu lên.
Da trắng môi đỏ mắt hoa đào, làn da non mịn phát sáng không khác gì cô gái 18 tuổi, trên người cô còn tăng thêm vẻ quyến rũ khó tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-990-ngoai-truyen-2-con-trai-nha-ho-ta.html.]
Đôi môi đỏ mọng của Trình Dao Dao cong lên, cô vội vàng tố cáo : « Tạ Tam, anh nhìn mấy đứa đi. Em tắm cho mấy đứa nhưng cả đám không nghe lời gì cả. Váy em ướt hết rồi ! »
Tạ Tam ôm vòng eo nhỏ nhắn của cô, váy ướt sũng, da thịt lạnh buốt, hắn nhăn mày : «Người khác đâu ? Sao lại để một mình em tắm rửa cho con ? Cảm lạnh làm sao bây giờ ? »
Giọng nói của Tạ Tam lộ ra sự giận dữ, Trình Dao Dao vội nói : « Con trai dì Chu kết hôn, em để dì nghỉ 3 ngày. Chị Liễu đi mua thức ăn rồi, chị Lý và bà nội đến trại dưỡng lão tặng quà rồi. Em thấy bọn nhỏ ăn kem ly dính hết người nên tắm cho bọn nhỏ. Bình thường thấy mấy đứa tắm rất thú vị, không ngờ mấy đứa lại nghịch như vậy… »
Lúc này Tạ Tam mới hết giận, hắn lấy khăn tắm trẻ con thêu hình con vịt vàng lau sạch nước dính trên người cho cô : « Tiểu Phi đâu ? »
« Em ấy, em ấy… » Đôi mắt hoa đào m.ô.n.g lung hoảng hốt, cô không dám nhìn thẳng vào Tạ Tam.
Tạ Tam nheo mắt lại : « Lại đến bệnh viện thăm Lục Thanh Đường rồi ? »
Trình Dao Dao cắn đầu lưỡi, vẻ mặt « Sao anh biết » : « Ôi trời, nhiều năm trôi qua rồi, Lục Thanh Đường trở về từ chiến trường, anh ta cũng được coi là anh hùng đó. Thật ra anh ta không kém cỏi đâu… »
Tạ Tam nhíu mày : « Nhưng chân anh ta… Em gái anh xứng đôi với người tốt hơn. »
Trình Dao Dao nói uyển chuyển : « Tiểu Phi không chê là được rồi. Bao nhiêu người theo đuổi Tiểu Phi nhưng em ấy không vừa ý ai cả, anh cũng biết tâm tư của em ấy mà. »
Tạ Tam im lặng không nói gì. Trình Dao Dao vội vàng nói sang chuyện khác : « Anh mau đánh con anh đi, em vẫn tức giận đấy ! »
Trình Dao Dao giở tính trẻ con vừa đáng yêu vừa hăng hái, cuối cùng Tạ Tam cũng mỉm cười : «Ừm, uất tức em Dao Dao rồi, để anh dạy bọn nhỏ. »
Ba bé con ốm chân bố giật một lúc lâu rồi, mấy bé thấy bố nhìn mình thì kêu to : « Bố, bố ! »
Tạ Tam cởi áo vest, tháo cà vạt ra. Hắn xắn ống tay áo sơ mi trắng lên lộ ra cánh tay rắn chắc : « Các con xin lỗi mẹ đi rồi ngoan ngoãn tắm rửa. »
«Á ! » Ba bé con lập tức chạy tán loạn nhưng không ăn ý nên lăn thành một đống.
Ba bé con trắng nõn mập mạp lăn trên nền cổ xanh, bên cạnh còn một bé con ngủ say sưa, cái bụng tròn trịa ngửa lên trời, đôi môi cong lên chảy nước dãi.
Tạ Tam nói : « Tắm cho thằng bé trước. »
Trình Dao Dao không kịp ngăn cản, Tạ Tam đã ôm bé con đang ngủ say kia rồi.
Thiên sứ nhỏ đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt ra, nó lập tức hét lên.
« Đó là bé Tư. » Trình Dao Dao che mắt không nỡ nhìn.
Bé con nắm c.h.ặ.t t.a.y giãy dụa trong n.g.ự.c Tạ Tam, nó khóc thét lên ! Ba bé con đứng bên cạnh cũng phản ứng theo dây chuyền, 4 đứa khóc ầm ĩ.
Một đứa bé khóc thì thấy đáng yêu, nhưng 4 đứa bé khóc cùng một chỗ chính là tai nạn.
Tạ Tam ngồi bệt xuống đất ôm bốn bé con vào trong lòng : « Không khóc, bố không nên phá giấc ngủ của con, xuỵt… »
Bé con 1 tuổi còn nhỏ, bé khóc to không nghe gì cả, giọng nói dịu dàng của Tạ Tam cực kỳ kiên nhẫn, hắn vừa dỗ dành bốn đứa con vừa không quên nhắc nhở Trình Dao Dao đi thay quần áo mới tránh cảm lạnh.
Mấy đứa bé được bố dỗ dành dần dần thu nước mặt lại, bây giờ chỉ còn tiếng thút tha thút thít mà thôi.
« Meo ! Meo ! » Cường Cường đang ngủ ở trên đầu tường nhảy xuống, nó chạy tới nhìn mấy đứa bé rồi lại quay đầu không vui nhìn Tạ Tam.
Tạ Tam nói : « Anh không mắng bọn nhỏ. »
Cường Cưởng nhảy lên đùi Tạ Tam, nó dùng đệm thịt nhỏ vỗ 4 đứa nhỏ. Móng vuốt của nó rụt vào trong, đệm thịt mềm mại ấm áp.