Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 863

Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:42:44
Lượt xem: 179

Cát Kế Hồng không dám chọc đứa con riêng ngoài cười nhưng trong không cười này, bà còn phải cười làm lành nói: “Thanh Đường, sao con không ăn thêm đi?”

Lục Thanh Đường mỉm cười quay đầu nói: “Tôi còn có chuyện quan trọng, đi trước.”

Xe con quân đội chậm rãi đi trên đường, một chiếc xe đạp lao nhanh xuống sườn dốc. Cô gái mặc váy trắng ôm eo người thanh niên, gương mặt xinh đẹp làm người nhìn khó quên.

Lục Thanh Đường kéo cửa sổ xe xuống, hắn nhìn thật lâu. Người lái xe không thấy kinh ngạc, ông cười nói: “Cô ấy là mỹ nhân ở căn biệt thư hoa tường vi, đôi vợ chồng trẻ mới kết hôn rất dính nhau, tình cảm thật tốt.”

Thân phận của Trình Dao Dao ở chỗ này không phải bí mật quan trọng gì.

Lục Thanh Đường lẩm bẩm giống như nói một mình: “Tình cảm thật tốt?”

Tài xế nói: “Đúng vậy. Cháu ít khi về nhà nên không biết, bọn họ là sinh viên, tình cảm rất tốt.”

Lục Thanh Đường nghe ra ý trong lời nói của tài xế, ông nghĩ mình để ý Trình Dao Dao sao? Lục Thanh Đường cười nhẹ, trước mặt hiện lên đôi mắt nai con rụt rè.

“Vòng lại đi, đến nhà máy may ở ngoại thành.”

Thời tiết chuyển giao từ mùa hè sang mùa thu, ban ngày dài dằng dặc, ánh nắng khô ráo nóng nực làm gân cốt mọi người trở nên lười biếng, ý chí cũng mềm yếu, việc khó khăn nhất là chống cự lại được sự hấp dẫn của tình yêu. Trình Dao Dao và Tạ Tam hãm sâm trong sự cuồng nhiệt của tình yêu, hai người thân thiết không thể tách ra được. Trong lúc nhất thời, họ không nhận ra thỉnh thoảng Tạ Phi lại hoảng hốt.

Mùa hè năm nay cà chua mọc tràn lan, giá tiền cũng rất rẻ, 1 mao tiền có thể mua được một giỏ, có lúc chợ bán đồ ăn còn vứt lăn lóc thành một đống. Phụ nữ nhà nào cũng làm sốt cà chua, họ dùng mấy cái lọ và ống mềm lấy ở trong bệnh viện về trần nước sôi khử độc rồi đựng sốt cà chua, làm như vậy có thể giữ đến mùa xuân sang năm.

Nhóm người trồng cà chua năm nay gặp nạn, chỉ có đồ ăn ở thôn Điềm Thủy vẫn bán như thường cho xưởng đồ hộp. Xưởng đồ hộp làm đồ hộp đựng sốt cà chua và sốt cà chua thịt bò rất hấp dẫn, nhờ đó mà họ kiếm được một số tiền ngoại tệ lớn.

Số tiền này đều chui vào kho bạc nhỏ của Trình Dao Dao. Tạ Tam tuân thủ hứa hẹn, hắn giao hết tài sản của bản thân cho cô.

Trình Dao Dao cũng tự kiếm được rất nhiều tiền. Cửa hàng Xa Xôi giống như một cái cây rụng tiền, lãi ròng mỗi quý cực kỳ tốt.

Nhãn hiệu tư nhân khác xuất hiện liên tục nhưng Xa Xôi đã nổi tiếng từ trước, cộng thêm thiên phú thiết kế của Tạ Phi, từ đầu đến cuối Xa Xôi vẫn đứng sừng sững ở vị trí đầu tiên.

Trình Dao Dao và Tạ Tam thấy Tạ Phi say mê thiết kế nhưng không muốn đi học, cô bàn bạc chia một nửa cổ phần của Xa Xôi cho Tạ Phi rồi để Tạ Phi đi theo Mạnh Thư học quản lý.

Trình Dao Dao thấy trong tài khoản có rất nhiều tiền mà không biết tiêu xài như nào, cô liền mua ít cổ phiếu đứng đầu trong tương lai, sau đó mua mấy khu đất ở ngoại thành, cô còn đầu tư thêm mấy hạng mục mới. Tạ Tam để cô tùy tiện đầu tư loạn lên như chơi trò chơi, dù sao tốc độ kiếm tiền của hắn nhanh hơn tốc độ tiêu xài của Trình Dao Dao nhiều.

Ngày nào Tạ Tam cũng đạp xe chở Trình Dao Dao đi học, không ai biết đôi vợ chồng trẻ tuổi này có tài sản kinh người như thế.

Con đường đại học có rất nhiều màu sắc, phần lớn cuộc sống của sinh viên đều nghèo khó nhưng thế giới tinh thần của họ lại giàu có.

Trình Dao Dao dần dần thích ứng với tiết tấu học tập, cô không cảm thấy mệt mỏi nữa. Cô là ngôi sao điện ảnh nên bị cưỡng chế tham gia hội múa, nhà trường muốn cô tập múa để trình diễn vào tiệc năm mới.

Trình Dao Dao tập luyện xong, cô từ chối lời mời liên hoan của bạn học: “Tạ Tam và Tiểu Phi đang chờ tôi ở ngoài cửa rồi.”

Trình Dao Dao đeo túi ra ngoài phòng múa, cô nhìn trái nhìn phải cũng không thấy Tạ Tam và Tiểu Phi mà lại gặp người quen – Từ Nam Phương.

Kỳ thi đại học lần thứ hai tổ chức vào mùa hè, mùa thua nhập học. Từ Nam Phương là sinh viên mới, một tay của hắn treo trước n.g.ự.c nhưng vẫn tràn đầy khí thế làm mấy nữ sinh nhìn chằm chằm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-863.html.]

Từ Nam Phương hờ hững, hắn đứng bên ngoài phòng múa chặn Trình Dao Dao lại, câu đâu tiên liền hỏi: “Cô kết hôn rồi?”

Trình Dao Dao giơ bàn tay đeo nhẫn kim cương sáng loáng lên: “Làm sao? Muốn ăn kẹo mừng à?”

“Nhanh… Nhanh quá, cuối cùng cô vẫn kết hôn với Tạ Tam.” Mắt Từ Nam Phương ảm đạm, hắn bực bội gãi đầu: “Anh ta tạm được, miễn cưỡng hợp với cô.”

Trình Dao Dao bật cười.

Từ Nam Phương nhìn thấy nụ cười này lập tức quên khổ sở, hắn cũng cười ngốc theo.

Lúc Tạ Tam đến thì thấy cảnh này: “Em Dao Dao.”

“Tạ Tam!” Trình Dao Dao vẫy tay với Tạ Tam: “Tiểu Phi đâu?”

Từ Nam Phương nhìn Tạ Tam. Một năm không gặp, Tạ Tam càng ngày càng chín chắn, bên trong còn lộ ra khí thế mạnh mẽ.

Đầu lưỡi Từ Nam Phương chua chua. Bố hắn khen Tạ Tam đủ kiểu, ngay cả Trình Dao Dao cũng bị Tạ Tam bắt lấy. Nhưng dù hắn không nguyện ý cũng phải thừa nhận Tạ Tam xứng với Trình Dao Dao.

Tạ Tam gật đầu chào Từ Nam Phương: “Lát nữa tôi đưa vở của tôi cho cậu.”

Tạ Tam qua lại với bố của Từ Nam Phương nên giọng nói của hắn  giống như người lớn nói chuyện với Từ Nam Phương.

“…Được.” Từ Nam Phương cảm thấy giọng nói của Tạ Tam hơi lạ, cuối cùng hắn cũng không từ chối ý tốt trước mặt Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao nhịn cười, cô nói với Từ Nam Phương: “Hôm nay anh đi học một mình à? Mấy người bạn của anh đâu?”

Từ Nam Phương nghe xong liền nói hết nỗi khổ của mình ra: “Ôi, bọn họ không thi đỗ đại học Thượng Hải, người thì chuyển sang nơi khác học, người thì tham gia quan ngũ. Thành tích cyra Lục Thanh Đường rất tốt nhưng tên nhóc này không chịu đi học, bây giờ chỉ còn tôi lẻ loi trơ trọi.”

Trình Dao Dao kinh ngạc: “Anh cũng biết Lục Thanh Đường sao?”

Mặt Từ Nam Phương biến sắc, hắn nhìn sắc mặt Trình Dao Dao và Tạ Tam: “À, hai người và cậu ấy…”

Từ Nam Phương không biết che giấu tâm tình của mình, Tạ Tam mỉm cười nói: “Mọi chuyện qua rồi, bây giờ chúng tôi là bạn.”

Từ Nam Phương nghe xong liền cười nói cởi mở với Tạ Tam: “Người anh em hào phóng đấy. Lần trước Lục Thanh Đường không cố ý hại cậu ngồi tù đâu, cậu ấy chỉ nói một câu, ai ngờ lại điều tra ra chuyện mua bán vàng.”

Trình Dao Dao thay đổi sắc mặt: “Hóa ra là anh ta!”

Tạ Tam còn chưa nói gì, Trình Dao Dao mở to mắt nhìn phía sau, cô nói nhỏ: “Tiểu Phi…”

Tạ Phi đứng phía sau cách hai người không xa, mặt cô trắng bệch, không biết cô nghe được bao nhiêu rồi. Môi Tạ Phi run rẩy, bỗng nhiên cô xoay người chạy đi.

“Tiểu Phi!” Trình Dao Dao giậm chân vội vàng đuổi theo. Sắc mặt Tạ Tam lạnh lẽo, hắn cũng đuổi theo.

Cuối cùng Từ Nam Phương cũng phát hiện ra, hắn gãi đầu: “Hỏng rồi, không biết Lục Thanh Đường có g.i.ế.c mình không nữa.”

 

Loading...