Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 850: Trình Dao Dao nổi tiếng
Cập nhật lúc: 2024-09-16 14:22:59
Lượt xem: 131
Trình Dao Dao ngâm mình trong bồn tắm, tinh dầu hoa hồng tỏa ra hương thơm làm cả người cô mềm nhũn. Cô bay nhảy trong bồn tắm một lúc lâu, bình thường Tạ Tam đi vào quấn lấy cô làm cô thấy phiền, bây giờ Tạ Tam không vào cô lại thấy nhàm chán, cô cũng không còn tâm tư ngâm người nữa.
Trình Dao Dao tắm xong rồi quấn khăn đi ra ngoài, đôi chân mảnh khảnh trắng nõn giẫm trên nền gạch đá hoa lưu lại dấu chân ướt sũng.
Tạ Tam đưa lưng về phía cô, hắn đang đọc chăm chú quyển sách trong tay, ngay cả cô đi ra cũng không biết.
Xem ra mình tặng đúng quà rồi.
Trình Dao Dao rón rén đi tới, bỗng nhiên cô nhào lên lưng hắn: “Tập kích bất ngờ!”
Tạ Tam giật mình xoay người lại, Trình Dao Dao lập tức ngã vào trong n.g.ự.c hắn.
Trình Dao Dao giống hệt gấu túi nằm trong n.g.ự.c Tạ Tam, làn da vừa tắm xong sáng lấp lánh, trên người cô còn tản ra mùi hoa hồng thơm mát. Chóp mũi của Trình Dao Dao và Tạ Tam chạm vào nhau, đôi mắt hoa đào vừa chờ mong vừa thấp thỏm: “Em thích sách em tặng không?”
“…” Cô gái mềm mại nằm trong n.g.ự.c làm lòng hắn nổi lên lửa nóng, giọng hắn khàn khàn: “Thích.”
Trình Dao Dao lập túc nở nụ cười, cô ôm cổ Tạ Tam vui vẻ nói: “Em biết anh thích mà! Trước kia em đọc rất nhiều lần rồi!”
Đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam trợn to: “Em… Trước kia em đọc rồi?”
“Đúng vật, em đọc lạ lắm sao?” Trình Dao Dao không phục nói: “Chẳng lẽ anh cảm thấy con gái không nên đọc những thứ này sao?”
Ánh mắt Tạ Tam kỳ lạ, gân xanh trên thái dương nổi lên, lời nói đến khóe miệng vẫn nuốt xuống: “Không phải.”
“Vậy thì tốt.” Trình Dao Dao vui vẻ giục hắn: “Anh mau đi tắm đi, tắm xong chúng ta đọc cùng nhau!”
Tạ Tam ôm Trình Dao Dao đi đến phòng tắm: “Tắm cùng nhau.”
Trình Dao Dao không vui: “Em tắm rồi, anh ngửi mà xem.”
Trình Dao Dao quấn khăn tắm, giọt nước trên vai nhấp nhô, mùi hương trên người giống như nụ hoa hồng chớm nở. Tạ Tam bình tĩnh nhìn cô, bỗng nhiên Tạ Tam ấn cô áp sát vào n.g.ự.c mình.
Trên người Tạ Tam đổ mồ hôi nhưng không khó ngửi, dương khí mát lạnh bao quanh Trình Dao Dao.
“Em bẩn rồi.”
“… Anh mới bẩn!”
…
Trình Dao Dao thừa nhận cô rất bẩn, bẩn đến mức nghĩ lại mà sợ. Sau khi rời khỏi cái giường này, việc đầu tiên cô làm chính là xé nát quyển tạp chí độc ác kia.
Tạ Tam cúi đầu biểu thị mình đã nhớ hết nội dung trên quyển tạp chí kia rồi. Trình Dao Dao ném quyển tạp chí xuống đất rồi nhào lên người hắn, Tạ Tam giữ chặt cô, cuối cùng cô lại tự chui đầu vào lưới.
Tạ Tam giống như được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, hắn hiểu rõ cách vận động linh hoạt, trong lòng hắn vừa tính toán vừa luyện tay, ngoài mặt tỏ vẻ chính trực dỗ Trình Dao Dao chơi trò mới. Trình Dao Dao không cũng không đấu tranh đến cùng, cô bị hôn mấy lần liền được dỗ dành, sau đó mặc kệ hắn ôm cô.
Không bao lâu sau cô lại hối hận, cô khóc lóc mắng Tạ Tam lừa đảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-850-trinh-dao-dao-noi-tieng.html.]
Ánh nắng chói chang bị ngăn cách ngoài cửa sổ, trong phòng yên tĩnh mát mẻ, rèm cửa nửa che nửa mở, mùi hoa tường vi bay vào trong phòng. Tạ Tam cởi trần ngồi dựa vào đầu tường đọc sách.
Trình Dao Dao mặc váy nhỏ đi qua đi lại trước mặt hắn nhưng hắn cũng không ngẩng đầu lên, quyển sách “Thiên Long Bát Bộ” lật sang một trang mới.
Trình Dao Dao chép miệng, cô bê một đĩa trái cây đi qua.
Tạ Tam ngửi thấy mùi trái cây, mắt cũng nhấc lên mà nói: “Em Dao Dao, anh muốn ăn nho.”
Trình Dao Dao ngồi trên mép giường giơ nho đến trước miệng hắn, cô nói: “Dạ, đại thiếu gia há mồm nào, em đút cho ngài ăn.”
Tạ Tam hơi căng thẳng, lông mày nhăn lại nhưng vẫn không ngẩng đầu lên, hắn chỉ há miệng ăn nho.
Trình Dao Dao tức giận dùng sức hừ một tiếng, cô đang muốn xù lông phát giận thì Tạ Tam ôm cô ngồi lên đùi, hắn coi cô như gối ôm cỡ lớn, động tác tự nhiên thành thạo, cái cằm đặt trên đỉnh đầu cô tiếp tục đọc sách.
Trình Dao Dao ngửa đầu nhìn Tạ Tam, biết thế đã không mua cho hắn rồi, bây giờ Tạ Tam giống như thiếu niên nghiện net bị tẩu hoa nhập ma vậy.
Trình Dao Dao nghịch tay Tạ Tam, Tạ Tam thuận tay nắm tay cô lật sang trang khác. Trình Dao Dao cọ cọ cằm Tạ Tam, Tạ Tam chăm chú nói: “Ngoan.”
Trình Dao Dao đành phải ngoan ngoãn không động đậy nữa, cô ngồi đọc sách với hắn. Nội dung ân oán giang hồ trong sách rất hấp dẫn, ngay cả Trình Dao Dao đọc rất nhiều sách cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào huống chi là Tạ Tam.
Đọc xong hết nội dung trong sách, hơi thở của Tạ Tam cũng chậm lại, hắn vỗ nhẹ vòng eo nhỏ nhắn của Trình Dao Dao rồi nói chuyện phiếm với cô.
Trình Dao Dao nằm trên đùi Tạ Tam, cô giống như con mèo được xoa bụng nheo mắt lại: “Mấy ngày trước đạo diễn Vinh còn nói ông định quay một bộ phim võ hiệp, anh thích đọc sách võ hiệp như vậy, không bằng em nhận vai này nhé.”
Tạ Tam lập tức tỉnh táo lại, hắn nghiêm túc nhìn Trình Dao Dao nói: “Em Dao Dao, em thật sự muốn đóng phim điện ảnh tiếp sao?”
Đương nhiên không muốn rồi. Nếu như nói lúc đầu Trình Dao Dao còn có hứng thú với điện ảnh thì từ lúc quay xong bộ phim lần trước, cô hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ này.
Cô chỉ đóng một bộ phim đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, bây giờ đi ra ngoài còn phải đeo khẩu trang. Nếu thật sự tiến vào vòng giải trí, về sau sẽ gặp nhiều rắc rối hơn.
Nhưng Trình Dao Dao không muốn tha cho Tạ Tam dễ dàng như vậy đâu.
Cô cố ý nói: “Muốn chứ. Dù sao anh thích xem như thế, em có thể đóng vai hiệp nữ nha.”
Em là yêu tinh nhỏ mới đúng. Tạ Tam biết cô đang trêu chọc mình, hắn đặt sách xuống mỉm cười hôn môi cô: “Em Dao Dao diễn vai gì anh cũng thích xem.”
Trình Dao Dao che ngực, cô giận dữ mắng mỏ: “Đừng tới đây, dâm tặc Vân Trung Hạc!”
Tạ Tam: “… Đổi cái khác đi.”
Trình Dao Dao lập tức thay đổi, khóe mắt và đuôi lông mày cực kỳ tinh quái: “Anh rể… Tên cầm thú này.”
Trình Dao Dao che miệng Tạ Tam: “Không phải anh thích A Tử sao?”
Hơi thở Tạ Tam nóng bỏng, mắt hắn không chớp nhìn chằm chằm cô. Ngày thường Trình Dao Dao đã xinh rồi, bây giờ cô nở nụ cười vừa độc ác vừa ngọt ngào giống như cây thuốc phiện làm người ta biết rõ có độc nhưng vẫn cam chịu.
Gương mặt có thể biến đổi rất nhiều kiểu, người có thiên phú như vậy mà không đi đóng phim thật sự phí của trời. Đạo diễn Vinh than ngắn thở dài lần thứ 1000.