Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 843
Cập nhật lúc: 2024-09-14 19:50:31
Lượt xem: 98
Bảy, tám quyển sổ lập tức đưa đến trước mặt Trình Dao Dao, người công an trung niên cũng nhanh chóng nhét sổ của mình vào.
Trình Dao Dao ký từng quyển một.
Bỗng nhiên Tạ Tam đứng bật dậy: “Mấy giờ rồi?”
Mọi người nhìn về phía đồng hồ: “À, 5h20.”
Trình Dao Dao cũng kêu lên: “Hỏng rồi!”
Tạ Tam kéo tay Trình Dao Dao, hai người nhấc chân chạy đi. Mấy người công an đuổi theo: “Làm sao vậy? Làm sao vậy?”
Tạ Tam ném lại một câu: “Chúng tôi phải đi đăng ký kết hôn!”
Bên ngoài mưa rơi rì rào, thanh niên cao to đẹp trai nắm tay cô gái xinh đẹp chạy băng qua vũng nước. Nhân viên cửa hàng ở trong quán chỉ thấy hai cái bóng lướt qua, cô còn tưởng mình đang mơ.
Mùa hè mưa to làm mọi người buồn ngủ. Bác gái làm ở cục dân chính thấy bên ngoài mưa to liền thu dọn đồ chuẩn bị tan làm.
Bỗng nhiên cửa văn phòng bật ra. Gió và nước mưa tràn vào bên trong, thanh niên đẹp trai ôm cô gái xinh đẹp đi vào, tiếng nói to như sét đánh: “Chúng tôi đến đăng ký kết hôn!”
Hai người ướt sũng đứng trước cửa văn phòng, nước mưa chảy xuống nền gạch tạo thành một vũng nước.
Trên mặt người thanh niên kia tràn ngập niềm vui, hắn cận thận lau sạch tay mới nhận tờ giấy đăng ký kết hôn đã được đóng dấu.
Bác gái cất kỹ dấu và mực đóng dấu đi, bác cười nói: “Nếu không phải thấy hai vợ chồng xinh đẹp như này, bác không mở khóa làm cho hai người đâu.”
Tạ Tam cười lấy một nắm kẹo dường dính nước mưa đưa cho bác gái: “Cháu cảm ơn bác.”
Bác gái cười: “Được rồi, chưa thấy ai nóng vội dầm mưa chạy tới đây đăng ký kết hôn như hai người cả. Mau về nhà đi, đừng để cô gái này bị cảm lạnh.”
Tạ Tam cúi đầu nhìn, gương mặt nhỏ nhắn của Trình Dao Dao tái nhợt, hắn vội vàng ôm cô: “Đi thôi, chúng ta về nhà.”
Bác gái hô to: “Kết hôn rồi cũng không được ôm ấp trước mặt mọi người đâu! Ôi, người trẻ tuổi bây giờ thật là!”
Tạ Tam ôm cô đi ra ngoài, sau đó gọi một chiếc xe kéo ở bên đường đi về. Nhận được 2 đồng tiền, người kéo xe chạy thật nhanh, một lát sau hai người đã đến khu biệt thự.
Biệt thự được tu sửa rực rỡ hẳn lên. Thảm mới in một hàng dấu chân nối lên trên tầng hai.
Lúc mở cửa phòng ngủ ra, Tạ Tam dừng lại một lát.
Trình Dao Dao thấy hắn đứng ở cửa phòng ngủ không đi vào, cô vươn tay ra bật đèn lên rồi ngẩng đầu hỏi: “Sao vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-843.html.]
Dựa vào ánh đèn, Trình Dao Dao ngơ người.
Cánh hoa hồng đỏ tươi rải đầy trên nền đất, bàn trang điểm, mặt bàn tròn, trên giường, trên đất còn xếp một hàng nến đỏ chưa được đốt.
Giường lớn kiểu dáng phương Tây trải ga trắng, bên trên có rất nhiều cánh hoa hồng đỏ tươi xếp thành hình trái tim.
Trình Dao Dao chậm rãi quay đầu lại, cô nhìn Tạ Tam đứng ngay trước mặt mình: “Anh chuẩn bị lúc nào vậy?”
“…Còn chưa đốt nến.” Tạ Tam không am hiểu chuyện này, đôi mắt hẹp dài tránh đối diện với cô, bên tai còn ửng đỏ: “Em… Em từng nói, kết hôn phải có hoa hồng.”
Trình Dao Dao đã quên mình nói câu này lúc nào rồi, không ngờ Tạ Tam vẫn nhớ kỹ trong lòng, sau đó im lặng làm cho cô.
Trình Dao Dao nhìn chằm chằm vành tai đỏ bừng của Tạ Tam, cô vui vẻ hôn lên đó: “Tạ Tam là đồ ngốc.”
Đột nhiên Tạ Tam run lên, cả người lập tức căng cứng, ngay cả quần áo ướt sũng cũng không ngăn cản được nhiệt độ nóng bỏng kia.
Đôi mắt hẹp dài trở nên sâu thẳm, nóng rực.
Trình Dao Dao hắt xì hơi. Âm thanh nho nhỏ giống con mèo con. Cô che mũi lại: “Em lạnh quá.
Tạ Tam lấy lại tinh thần, hắn cố đè ép dục vọng đang tuôn trào trong người: “Phòng tắm có nước nóng. Em đi tắm trước đi.”
Tạ Tam để Trình Dao Dao ngồi trên bồn rửa tay, cô nhìn Tạ Tam cúi người xả nước nóng vào bồn tắm cho cô.
Căn phòng này rất rộng, bồn tắm có thể chứa được 2,3 người. Bên cạnh bồn tắm đặt một đống đồ dùng nhãn hiệu nước ngoài, ngoài ra còn có tinh dầu, tất cả đều là đồ Trình Dao Dao thích dùng, không biết Tạ Tam chuẩn bị từ lúc nào.
Tạ Tam thuần thục đổ mấy giọt tinh dầu hoa hồng vào trong nước, sau đó thử nhiệt độ nước, hơi nóng bốc lên làm phòng tắm trở nên mập mờ say đắm lòng người.
Tạ Tam đứng thẳng dậy: “Được rồi, em mau tắm rửa đi.”
Hắn quay lưng về phía Trình Dao Dao chuẩn bị ra ngoài, bỗng nhiên cảm xúc mềm mại ôm áp sát vào lưng hắn: “Anh ôm em ra bồn tắm đi.”
Tạ Tam quay đầu lại, dưới ánh đèn, Trình Dao Dao ngồi trên bồn rửa tay, mái tóc xõa ngang vai, váy trắng dán chặt vào đường con yểu điệu, đôi chân trắng nõn lắc lư, cô giống hệt yêu tinh câu dẫn hồn phách trong truyện truyền thuyết.
Yêu tinh nhỏ xinh đẹp duỗi chân ra, bàn chân trắng mịn lắc lư trước mắt hắn, âm thanh mềm mại vang lên: “Chân em đau.”
Đôi chân gầy không xương trắng nõn như ngọc, giọt nước nhấp nhô trên đó giống như quả vải được bóc vỏ, chỉ cần động nhẹ sẽ chảy ra nước.
Bên tai Tạ Tam vang lên tiếng va chạm ầm ầm, m.á.u nóng khắp người lao thẳng đến đỉnh đầu. Hắn nhớ lại lần ở trong rừng, cô vừa khóc vừa nói: “Tôi bị rắn cắn, anh mau hút độc rắn giúp tôi đi.”
Dáng vẻ ngây thơ xinh đẹp kia xuất hiện rất nhiều lần trong giấc mơ của hắn.